LẠY CHÚA, XIN DẠY BẢO CON
(Thứ năm - 27/03/2014 - tinvui@dmin)
1. Sự Chúa hiện diện trong cuộc sống của tôi là điều số một tôi
quan tâm hằng ngày. Bởi vì tôi tin: Chúa là Đấng đưa tôi tới đích điểm sau cùng
của đời tôi, tức cõi phúc đời đời.
2. Đức tin dạy tôi về sự Chúa hiện diện trong
đời tôi bằng nhiều hình ảnh sống động và thân thương. Như: Chúa ở trước mặt
tôi, Chúa ở bên tôi, Chúa ở trong tôi.
3. Tôi tin và dần dần tôi cảm nhận thấy điều tôi
tin là rất sống động. Chúa là Đấng vô hình. Nhưng tôi cảm nhận thấy Người yêu
thương tôi, Người dạy dỗ tôi, Người dẫn dắt tôi, Người bảo vệ tôi, Người giải
cứu tôi, Người an ủi tôi.
4. Tin như vậy đã trở thành gặp gỡ. Sự gặp gỡ
này rất sống động, rất thân mật và rất riêng tư.
5. Gặp gỡ như thế đòi một sự gắn bó chân thành.
Sự gắn bó ấy được Chúa Giêsu mô tả bằng một hình ảnh dễ hiểu. Người nói: “Thầy là cây nho, các con là cành…Cũng
như cành nho không thể tự mình sinh ra hoa trái, nếu không gắn liền với cây
nho. Các con cũng vậy…Ai ở lại
trong Thầy và Thầy ở trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái, vì không
có Thầy, các con không làm gì được”
(Ga 15,1-5).
6. Trong thinh lặng nội tâm, tôi hay nói với
Chúa hiện diện trong tôi câu này: “Lạy Chúa, xin dạy bảo con những gì là hoa
trái mà Chúa muốn nơi con”.
Để trả lời, Chúa dẫn đưa lòng trí tôi vào Phúc âm, nơi đó có ghi
lại lời Chúa. Hiện giờ, hơn bao giờ hết, Chúa dạy bảo tôi qua bốn dụ ngôn được
ghi lại trong Phúc âm thánh Matthêu. Bốn dụ ngôn này đều đưa ra loại người tốt
và loại người xấu. Chọn làm theo gương người tốt, đó là điều sinh hoa trái tốt.
Vì khao khát sinh được hoa trái tốt, tôi dừng lại ở từng loại
người tốt, mà Chúa nêu lên, để nhận ra đặc điểm. Tôi thấy thế này:
7. Trong dụ ngôn về những
đầy tớ, thì có loại đầy tớ
trung tín và loại đầy tớ bất trung. Người đầy tớ trung tín là “người cấp phát lương thực cho gia nhân đúng giờ đúng lúc” (Mt 24,45). Tôi tự
hỏi mình: lối sống của tôi, những chia sẻ của tôi có mang tính chất lương thực
tinh thần phục vụ cho dân Chúa đúng thời điểm không?
8. Trong dụ ngôn về 10
người trinh nữ, thì có loại trinh nữ khôn ngoan và loại trinh nữ khờ dại. Trong
đêm tối, những trinh nữ khôn ngoan “vừa mang đèn vừa mang
chai dầu theo” (Mt 25,4). Tôi tự hỏi mình: tôi làm những việc đạo đức bề
ngoài, nhưng bên trong tôi có dầu là lửa mến Chúa yêu người thực không?
9. Trong dụ ngôn những
người quản lý, thì có loại quản lý siêng năng và có loại quản lý lười biếng.
Người quản lý siêng năng là người biết dùng những của cải chủ
trao phó mà làm ra lời. (x. Mt 25,14-23). Còn
người quản lý lười biếng thì đem chôn của cải được trao. Tôi tự hỏi: Chúa trao
cho tôi một số của cải vật chất và tinh thần, tôi có dùng những vốn đó để làm
ra lời cho Nước Chúa không?
10. Trong dụ ngôn về ngày
phán xét chung, thì có loại người
được thưởng lên thiên đàng, và có loại người bị phạt phải xuống hoả ngục. Loại
người được thưởng lên thiên đàng là người hảo tâm, biết xót thương những ai đau khổ, (x. Mt 25,31-40). Còn
loại bị phạt xuống hoả ngục là những người ác tâm, vô tâm, không biết xót
thương những người đau khổ. Tôi tự hỏi: tôi có xót thương những người đau khổ
không?
11. Tôi xét mình theo bốn dụ ngôn một cách chân
thành. Tôi thấy tôi thực sự luôn muốn chọn làm theo gương những người tốt, mà
Chúa nêu lên. Nhưng tôi cũng phải thú nhận sự thực này là có nhiều trường hợp,
việc thực hiện những lựa chọn của tôi đã có những lỗi lầm, thiếu sót.
Lỗi lầm hay xảy ra nhất là sự tôi nôn nóng sớm được nhìn thấy
những hoa trái do những lựa chọn tôi thực hiện theo lời dạy của Chúa. Những hoa
trái mà tôi mong có thể không phải là hoa trái mà Chúa muốn.
Lỗi lầm hay xảy ra cho tôi còn là sự tôi tưởng việc thực hiện
làm theo những mẫu gương tốt là rất dễ dàng.
Tôi sám hối, xin Chúa thứ tha.
12. “Lạy Chúa, xin dạy bảo con”. Chúa dạy bảo tôi điều
này là: Lựa chọn gắn bó với Chúa, lựa chọn thực thi lời Chúa, lựa chọn làm theo
những gương tốt mà Chúa nêu lên, tất cả những lựa chọn đó đều là cuộc chiến đấu
gay go.
13. “Lạy Chúa, xin dạy bảo con”. Chúa dạy bảo tôi:
Phải cầu nguyện thật nhiều, phải có lòng khiêm tốn sâu xa, phải có tinh thần
thơ ấu thiêng liêng và nghèo khó, mới có thể đón nhận được ơn Chúa, để sinh ra
được những hoa trái tốt đẹp mà Chúa muốn. Những hoa trái đó cũng vẫn là những
ơn Chúa ban. Hoa trái này sinh ra cách nào, lúc nào, dưới hình thức nào, tôi
phải khiêm tốn phó thác nơi Chúa. Có thể tôi chỉ gặp thất bại. Nhưng trước mặt
Chúa, thất bại ấy lại đưa tới thành công.
14. “Lạy Chúa, xin dạy bảo con”. Tôi không ngừng xin
Chúa dạy bảo tôi. Và lúc này, Chúa đang dạy bảo tôi một điều hết sức quan
trọng, đó là gương người tốt nhất chính là Chúa Giêsu trên thánh giá. Đó
là gương yêu thương thắng ghen ghét, gương khiêm nhường thắng kiêu căng, gương
nghèo khó thắng hưởng thụ giàu sang quyền lực, gương tha thứ thắng hận thù,
gương hiền lành thắng giận dữ.
Bây giờ, tôi không những cầu xin Chúa dạy bảo tôi, mà còn xin
Chúa dắt dìu tôi đi. Bởi vì, nếu không được Chúa cầm tay tôi mà dắt đi, thì dù
biết được điều hay lẽ phải, tôi cũng chẳng thực hiện được. Đúng như lời Chúa đã
dạy: “Nếu không có Thầy các con chẳng làm gì được” (Ga 15,5).
Trong khi viết bài chia sẻ này, tôi rất ý thức sự thực quan
trọng đó. Thực vậy, với ơn Chúa, tôi phải lắng nghe lời Chúa. Với ơn Chúa, tôi
phải biết chọn lựa. Với ơn Chúa, tôi phải biết tỉnh thức cầu nguyện. Với ơn
Chúa, tôi phải biết kết hợp mật thiết với Chúa hiện diện trong tôi. Với ơn
Chúa, tôi phải biết phó thác nơi Chúa và chân thành cộng tác với tất cả mọi
người thiện chí.
Cuộc đời tôi có thể cũng là một bài chia sẻ dài. Tôi luôn cầu
nguyện: “Lạy Chúa, xin dạy bảo
con”.
Và tôi cũng phải cẩn thận kết hợp mật thiết với Chúa, còn hơn khi viết bài chia
sẻ bé nhỏ này.
Lạy Chúa, Chúa chính là thân cây nho. Con là cành nho bé nhỏ.
Con khẩn khoản và tha thiết xin ơn được luôn kết hợp mật thiết với Chúa.
Lạy Chúa, con xin cảm tạ Chúa.
Long Xuyên, ngày 21 tháng 03 năm 2014
Tác giả bài viết: ĐGM GB Bùi Tuần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét