Aug 10, 2014 – Chúa nhật 19
thường niên năm A
"Lạy Chúa, xin cứu vớt con!"
Các Bạn thân mến,
Sau phép lạ bánh hóa nhiều, dân chúng Do Thái thời đó hào
hứng phấn khởi đòi tôn Đức Giêsu lên làm lãnh tụ, làm Vua của họ - tất
nhiên là vua trần gian - các môn đệ cũng phấn khích không kém.
Tại xứ Palestin sôi dộng ấy, mà có phong trào quần chúng cổ vũ
thì một cuộc cách mạng rất có thể sẽ bùng nổ ngay tại đó. Tình trạng này rất
nguy hiểm, và các môn đệ có thể làm cho tình huống thêm rắc rối, trong khi giờ
của Đức Giesu chưa đến. Nhưng Ngài không muốn cho lòng hăng hái lệch lạc này
tác động lên các Tông đồ, nên đã vội vã bảo các ông lên thuyền sang bờ hồ bên kia,
để tránh cho các ông ảo tưởng về sứ mệnh Messia của Ngài, và Ngài nhanh
chóng giải tán đám đông
rồi đi riêng lên núi cầu nguyện. Chiều đến, Ngài
vẫn ở đó một mình. Còn chiếc thuyền của các môn đệ thì đã ra xa bờ
nhiều dặm: đây là Biển hồ Tibêria, một biển Hồ rất lớn,
nên thường có sóng to gió bão táp.
Ngài ngừng cầu nguyện vào giữa đêm khuya, rồi bắt đầu đi vòng
qua mé hồ để về bờ bên kia.
Vào canh tư, tức khoảng ba đến sáu giờ sáng, Đức Giesu nhìn thấy
thuyền của các môn đệ đang chống chọi với sóng gío, nên Ngài xuống hồ để giúp
đỡ họ.
Ngài đi trên mặt biển đến với các môn đệ; nhìn thấy Ngài, các ông
hoảng hốt, sợ hãi bảo nhau:“ma đấy!”
Nhưng Đức Giesu trấn an ngay:“cứ yên tâm, đừng sợ!
Chính Thầy đây.”
Ông Phêrô vẫn còn nghi ngờ không biết có phải Thầy hay không,
nên nói:“Nếu quả là Ngài, thì
xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài”: Câu
này cho thấy rõ tính cách của ông Phêrô, một người thiếu chín chắn.
Nhưng Đức Giesu vẫn chia sẻ
quyền năng siêu nhiên cho Phero được đi trên mặt nước đến với Ngài.
Khi thấy có gió thổi thì ông đâm sợ hãi, bởi hoài nghi, nên ông
bị chìm xuống. Và ông lại cầu cứu Ngài.
Bao lâu Phêrô tập
trung vào Đức Giêsu, thì ông còn khống chế được sức mạnh của biển
cả.
Hãy nhớ lại, Đức Giêsu có lần đã ban
quyền chiến thắng sự dữ cho Phêrô, nhưng ông có nhận được quyền năng
ấy hay không lại tuỳ vào lòng tin mạnh hay yếu của ông.
- “Thưa Ngài, xin cứu con với”: Câu này tương tự như lời các Tông đồ cầu
cứu khi thuyền các ông sắp bị gió bão nhấn chìm.
- Đức Giêsu liền đưa
tay nắm lấy ông: Trước lời cầu xin thiết tha của Phêrô, Đức Giêsu đã đáp
lại bằng việc đưa tay co ông. Rồi trách:“Người đâu mà kém tin vậy! Sao lại hoài nghi?” Ngài
như vừa trách yêu đức tin yếu kém của ông, lại vừa khích lệ ông hãy
kiên vững tin vào Ngài.
- Sự hiện diện của Đức Giêsu đã đánh tan
cơn sóng gió và đem lại bình yên cho con thuyền của các môn đệ.
- “Qủa thật Ngài là Con Thiên Chúa!”: Lời tuyên xưng này
mới chỉ nhìn nhận Đức Giêsu là Con Thiên Chúa, đồng nghĩa với Đấng Cứu
thế. Tuy nhiên, Tin Mừng Mátthêu lại muốn mượn lời tuyên xưng ấy để
trình bày đức tin của Hội thánh thời sơ khai:“Đức Giêsu Kitô là Con Một Thiên Chúa, đồng bản tính với Đức
Chúa Cha!”.
Đề tài chính của đoạn văn hôm nay là lòng tin. Các môn đệ đã
được thấy Đức Giêsu chữa lành các bệnh nhân rồi làm phép lạ cho năm cái bánh và
hai con cá biến thành thức ăn đủ cho trên năm ngàn người ăn mà còn dư nữa.
Giờ đây, khi Đức Giêsu đi trên mặt biển hồ tiến về phía
thuyền các ông. Các ông đã hoảng sợ và nghĩ rằng có lẽ mình đang thấy ma. Đức
Giêsu làm cho các ông yên tâm rằng chính là Ngài vì thế các ông không sợ nữa.
Chứng kiến phép lạ này, các môn đệ đã tin ngài là Con Thiên Chúa.
Chứng kiến phép lạ này, các môn đệ đã tin ngài là Con Thiên Chúa.
Đây là dịp Đức Giesu muốn gieo vào lòng các
môn đệ của Ngài một niềm tin khác, đó là dù đứng trước sóng gío phong ba của
biển cả, mà tin và cầu cứu Ngài, thì Ngài sẽ cứu giúp ngay, vì Ngài có quyền khống
chế biển cả để bầy tỏ thiên tính của
Ngài.
1. Chúa luôn kịp thời:
- Đức Giesu bước qua các
đợt sóng biển để đến với các môn đệ. Ngài đến qúa bất ngờ, nên mọi người trên
thuyền đều hoảng hốt sợ hãi la lớn khi thấy Ngài
- Nhưng
Chúa bảo họ:" Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!"
- Khi Ngài vừa lên thuyền với họ thì sóng gío
yên lặng ngay.
- Những kẻ trong thuyền bái lạy Ngài và nói:"Qủa thật Ngài là
Con Thiên Chúa!"
- Không ai còn có thể hồ nghi về sự quan tâm của
Chúa đối với các môn đệ; rất nhiều lần trong những lúc môn đệ cần thì Chúa đến
với họ ngay, dù chưa có sự cầu xin.
- Trong cuộc sống thường ngày, chúng ta cũng
thường gặp những phong ba bão táp, thiêng liêng, tinh thần, tình cảm, thể xác;
những luồng gío luôn thổi ngược dòng, khiến chúng ta phải chống chọi, chiến đấu
vất vả ngược xuôi, đôi khi vô vọng nữa.
- Đó là những cá tính của bản thân, những cám
dỗ, những nghịch cảnh, những sầu khổ, những thất bại, những quyết định sai
trái…
- Chính trong những giờ phút như thế, hãy bình
tĩnh tin rằng chúng ta không phải chiến đấu một mình, vì Đức Giesu luôn đến kịp
thời để giúp đỡ chúng ta.
- Sự quan tâm giúp đỡ này không phải Chúa chỉ
làm một lần vào một đêm giống tố ở Palestin khi xưa, mà đó là dấu hiệu tiêu
biểu cho những điều Ngài luôn luôn làm cho dân Ngài mỗi khi có nguy cơ bị vùi
dập vì bất kỳ cơn bão tố nào của cuộc đời.
- Vậy đừng sợ, chúng ta
hãy tin cậy và cầu cứu Ngài khi gặp mọi khó khăn.
2. Cá tính của ông Phero:
Đây là đọan Tin Mừng biểu lộ cá tính đầy đủ nhất của Phero,
cũng là của nhiều người trong chúng ta:
a) Hành
động theo cảm tính:
- Ông thường ít suy nghĩ cặn kẽ nên lầm
lỗi ông luôn mắc phải, là hành dộng vội vàng, khi chưa nhìn rõ thực trạng và cân nhắc kỹ lưỡng.
- Chung qui mọi rắc rối của Phero đều do
ông để tình cảm chi phối hành động.
- Tuy nhiên dù đôi lần vấp ngã, nhưng
lòng ông lúc nào cũng ngay thẳng thành thật, vì bản chất của ông luôn thương
yêu.
- Mặt này ông đã là
mẫu gương cho mọi người.
b) Thất
bại và đau khổ:
- Bởi Phero hành động nóng nảy theo sự
thúc đẩy của con tim, của cảm tính, nên ông thường thất bại và đau khổ. Nhưng
ông không nản lòng mà biết đứng dạy ngay, biết ăn năn cầu cứu Chúa ngay.
- Chúng ta đôi khi cũng vậy, thường hành động
theo cảm xúc trong một giây phút nào đó mà không chờ đợi suy nghĩ cẩn thận đến
cái gía phải trả.
- Chúa khuyên chúng ta nên nhìn kỹ mọi
việc trước khi hành động. Đó không chỉ áp dụng cho những hành động tôn giáo, mà
cả trong mọi sự việc ở đời.
- Nên Ngài đã rất thành thật với mọi
người khi nói rằng theo Ngài, bước vào con đường Kito giáo là sẽ luôn luôn gặp
khó khăn, sầu khổ.
- Phero
cũng là gương mẫu cho những người vất vả vì thất bại.
c) Tuy
nhiên Phero không bao giờ thất bại ở phút cuối cùng:
- Luôn luôn trong giây phút sau cùng ông
biết nắm chặt lấy Đức Giesu.
- Điều kỳ diệu về Phero là cứ mỗi lần vấp
ngã, ông lại nhanh chóng trỗi dạy ngay, nên những thất bại đó đã mang ông lại
gần Chúa hơn.
- Vì
thế sự thất bại của Phero đã làm cho ông càng yêu mến Chúa nhiều.
- Thật vậy, một vị Thánh cũng không
phải là người không hề vấp ngã, mà là người biết trỗi dạy và tiếp tục trỗi dạy
sau khi vấp ngã.
- Đọc tiểu sử các Thánh,
chúng ta thấy không ít những vị đã có một qúa khứ tồi tệ về phương diện nào đó.
Nhưng các vị ấy đã nhận ra tội lỗi, sai lầm của mình, từ đó chừa cải và đổi
thay để trở nên người tốt.
- Phero quả xứng đáng là tông dồ trưởng của các môn đệ.
d)
Một sự thật vĩ đại:
- Giữa
cơn sóng gío, các môn đệ hoang mang lo sợ nên không nhận ra Đức Giesu.
- Nhưng khi các môn đệ nhận ra Ngài thì không
còn lo sợ nữa.
-
Và"
Khi thầy trò đã lên thuyền thì sóng gío lặng ngay."
- Đây là câu kết thúc thật vĩ đại của đọan Tin
Mừng hôm nay.
- Điều đó cũng được hiểu là bất cứ nơi nào có
Đức Giesu, thì dù phong ba bão táp, dữ dội đến đâu cũng sẽ trở nên yên tĩnh.
- Vậy khi nào
tâm lòng chúng ta bất an, thân xác chúng ta gặp nguy hiểm... hãy biết tin tưởng
chạy đến cầu cứu cùng Chúa, chắc chắn Ngài sẽ giải quyết ngay để giữ cho chúng
ta được yên tĩnh, bình an.
- Tuy nhiên Đức Tin không bảo đảm cho người tin
không gặp sóng gío, nhưng thêm sức cho người ấy để có thể bước đi trên mặt nước
giữa sóng gío, bão táp của cuộc đời.
- Vì thế Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta thẳng
thắn nhìn vào cuộc sống của mình. Nếu chúng ta không cảm nhận được sự bình an
là niềm vui thiêng liêng, thì chắc hẳn là chúng ta đã rời mắt khỏi
Đức Giêsu.
- Nếu chúng ta đang sắp bị bão tố cuộc đời tàn
phá, thì có lẽ là vì chúng ta đã rời mắt đi xa Đức Giêsu.
- Nên
chúng ta hãy quay mắt trở lại nhìn vào Đức Giêsu để nói như thánh Phêrô: "Lạy Chúa, xin cứu vớt con!". Chắc chắn chúng ta sẽ cảm nghiệm được sự nâng
đỡ của Ngài.
Lạy Chúa, cuộc đời
chúng con đúng như một con thuyền nhỏ bé lênh dênh giữa biển khơi để về bến
Nước Trời. Nhưng ngày đêm phải đối mặt với những nguy hiểm tứ bề: sóng gío, bão
táp, băng tuyết, đá ngầm, thú dữ biển sâu, cả bọn hải tặc, và sự cô đơn, yếu
đuối, thất vọng ...
Xin thêm đức tin cho chúng con nhận ra được sự hiện
diện của Ngài trong cuộc sống, để chúng
con không sợ hãi, nhụt chí. Mà luôn biết cầu xin Chúa hầu được gặp Ngài như Thánh Phêrô đã gặp được Ngài giữa
cơn bão biển.
Chúng con cầu xin vì "Ngài chính là Đức
Giesu Kito Con Thiên Chúa". Amen.
Than men,
duyenky
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét