Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2016

DANH NGHĨA (Chúa Nhật XXXIII TN, năm C)


DANH  NGHĨA
(Chúa Nhật XXXIII TN, năm C)
Mon, 07/11/2016 -Trầm Thiên Thu



Hằng ngày rất nhiều lần chúng ta làm Dấu Thánh Giá trước khi làm một việc gì đó: Nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần. Đó là cách chúng ta hành động với danh nghĩa của Thiên Chúa Ba Ngôi. Làm bất cứ việc gì, dù lớn hay nhỏ, quan trọng hoặc bình thường, chúng ta đều nhân danh Thiên Chúa – từ khởi sự cho đến hoàn thành.

Thánh Phaolô đã khuyên nhủ chúng ta: “Trong mọi hoàn cảnh và mọi sự, hãy nhân danh Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, mà cảm tạ Thiên Chúa là Cha” (Ep 5:20). Mỗi khi nhân danh Thiên Chúa để làm việc gì, chúng ta phải chân thành, không được giả hình, kẻo mà hóa khốn nạn!

Trong cuộc sống, có những người hành động nhân danh điều tốt lành, thiện hảo; nhưng cũng có những người hành động nhân danh điều xấu xa, độc ác. Ngày xưa, nhóm Pharisêu cũng đã từng dám lấy danh nghĩa của luật Mô-sê mà hành động ngang ngược theo ý họ, và họ đã bị Chúa Giêsu có những lời chê trách nặng nề nhất: “Khốn cho các người…!” (Mt 23:13-32).

Ngày xưa, Đức Chúa các đạo binh tuyên phán: “Vì này Ngày Ấy đến, đốt cháy như hoả lò. Mọi kẻ kiêu ngạo và mọi kẻ làm điều gian ác sẽ như rơm rạ. Ngày ấy đến sẽ thiêu rụi chúng không còn chừa lại cho chúng một rễ hay cành nào. Nhưng đối với các ngươi là những kẻ kính sợ Danh Ta, mặt trời công chính sẽ mọc lên, mang theo các tia sáng chữa lành bệnh. Các ngươi sẽ đi ra và nhảy chồm lên như bê xổng chuồng” (Ml 3:19-20).

Hai câu ngắn gọn nhưng vẫn chuyển tải nhiều vấn đề, như một bộ phim dài với nhiều vai diễn khác nhau. Đề tài Thiện – Ác vẫn là vấn đề muôn thuở, từ xưa tới nay, và kéo dài đến tận thế. Ai làm điều tốt sẽ được khen thưởng, ai làm điều xấu sẽ bị trừng phạt. Đó là điều tất yếu.

Thiên Chúa là Đấng nhân lành, chúng ta là đoàn dân của Ngài thì cũng phải thực hành những điều tốt lành, không thể làm khác hoặc trái ngược. Mang danh Kitô hữu là mang danh con cái của Thiên Chúa, đó là niềm hạnh phúc vô cùng lớn lao, niềm vui sướng khôn tả, tác giả Thánh Vịnh mời gọi chúng ta thể hiện niềm vui mừng đó một cách cụ thể: “Đàn lên mừng Chúa khúc hạc cầm dìu dặt, nương khúc hạc cầm réo rắt giọng ca. Kèn thổi vang xen tiếng tù và, tung hô mừng Chúa, vị Quân Vương!” (Tv 98:5-6).

Không là con người, nhưng muôn loài khác cũng là thụ tạo của Thiên Chúa, tác giả Thánh Vịnh cũng mời gọi chúng thể hiện niềm vui được hiện hữu trên cõi đời này: “Gầm vang lên, hỡi biển cả cùng muôn hải vật, địa cầu với toàn thể dân cư! Sông lạch ơi, vỗ tay đi nào, đồi núi hỡi, reo mừng trước tôn nhan Chúa. Vì Người ngự đến xét xử trần gian, Người xét xử địa cầu theo đường công chính, xét xử muôn dân theo lẽ công bình” (Tv 98:7-9).

Có một dạng nhân danh khác là dạng đại diện. Các ngôn sứ là những người đại diện Thiên Chúa khi truyền lại các huấn lệnh của Ngài cho dân chúng biết. Các sứ thần tòa thánh là những người đại diện đức giáo hoàng trong thời gian họ hoạt động ở một quốc gia nào đó. Đơn giản nhất, con cái có thể đại diện cha mẹ khi tham dự một buổi họp, một bữa tiệc, một buổi lễ, đám tang, đám giỗ, đám cưới,...

Cuộc sống luôn phức tạp, trong khi con người lại quá yếu đuối. Vì thế, những tấm gương tốt lành và sống động luôn cần thiết để làm động lực thúc đẩy. Thánh Phaolô nói: “Chính anh em thừa biết là anh em phải bắt chước chúng tôi thế nào. Khi ở giữa anh em, chúng tôi đã không sống vô kỷ luật. Chúng tôi đã chẳng ăn bám ai, trái lại đêm ngày đã làm lụng khó nhọc vất vả, để khỏi nên gánh nặng cho người nào trong anh em. Không phải là vì chúng tôi không có quyền hưởng sự giúp đỡ, nhưng là để nêu gương cho anh em bắt chước” (2 Tx 3:7-9).

Một cách rõ ràng hơn, Thánh Phaolô đã nhân danh Thiên Chúa khi nói với giáo đoàn: “Thật vậy, khi còn ở với anh em, chúng tôi đã chỉ thị cho anh em: ai không chịu làm thì cũng đừng ăn! Thế mà chúng tôi nghe nói: trong anh em có một số người sống vô kỷ luật, chẳng làm việc gì, mà việc gì cũng xen vào. Nhân danh Chúa Giêsu Kitô, chúng tôi truyền dạy và khuyên nhủ những người ấy hãy ở yên mà làm việc, để có của nuôi thân” (2 Tx 3:10-12).

Đời này có liên quan đời sau. Những việc bình thường ở đời này vẫn khả dĩ có giá trị nếu biết kết hợp với Đức Giêsu Kitô. Giữa cuộc sống nhiêu khê, chúng ta luôn phải tỉnh thức khi nhân danh chính mình, như Chúa Giêsu đã từng khuyến cáo: “Anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào Chúa của anh em đến. Anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ thì Con Người sẽ đến” (Mt 24:42 và 44).

Trình thuật Lc 21:5-19 là bài giảng về sự sụp đổ của thành Giêrusalem. Thánh Luca cho biết rằng, nhân có mấy người nói về Đền Thờ được trang hoàng bằng những viên đá đẹp và những đồ dâng cúng, Đức Giêsu bảo: “Những gì anh em đang chiêm ngưỡng đó sẽ có ngày bị tàn phá hết, không còn tảng đá nào trên tảng đá nào”. Họ hỏi Người: “Thưa Thầy, vậy bao giờ các sự việc đó sẽ xảy ra, và khi sắp xảy ra, có điềm gì báo trước?”.

Đức Giêsu đáp: “Anh em hãy coi chừng kẻo bị lừa gạt, vì sẽ có nhiều người mạo danh Thầy đến nói rằng ‘Chính ta đây’ và ‘Thời kỳ đã đến gần’, anh em chớ có theo họ. Khi anh em nghe có chiến tranh, loạn lạc, thì đừng sợ hãi. Vì những việc đó phải xảy ra trước, nhưng chưa phải là chung cục ngay đâu”. Điều tiên báo của Chúa Giêsu đã ứng nghiệm. Thật vậy, ngày nay chúng ta đã và đang thấy có nhiều tiên tri giả xuất hiện ở chỗ kia hoặc nơi nọ, và cũng có những người nhẹ dạ tin theo những kẻ “mạo danh” của Đức Kitô.

Ma quỷ rất khôn khéo, tinh ranh, thế nên nó cũng có những cách dụ rất tinh vi. Chúng ta không khó nhận biết cách cám dỗ của nó khi nó lôi kéo chúng ta xa cách Đức Kitô, nhưng lại rất khó nhận biết khi nó dụ chúng ta làm những việc tốt chỉ vì tiếng khen. Khi đó, người ta càng ngày càng ảo tưởng và tự mãn, thế là chúng ta sập bẫy của nó. Kiêu ngạo như một que diêm nhỏ, nhưng nó có thể thiêu rụi cả một cánh rừng rộng lớn!

Đức Giêsu nói tiếp: “Dân này sẽ nổi dậy chống dân kia, nước này chống nước nọ. Sẽ có những trận động đất lớn, và nhiều nơi sẽ có ôn dịch và đói kém; sẽ có những hiện tượng kinh khủng và điềm lạ lớn lao từ trời xuất hiện”. Chúng ta cũng đã thấy có những điều tương tự như vậy, ngay Việt Nam của chúng ta chứ chẳng ở đâu xa.

Và Đức Giêsu cho biết những điều xảy ra trước, giống như “cơn chuyển dạ” của thai phụ trước khi khai hoa nở nhụy: “Trước khi tất cả các sự ấy xảy ra thì người ta sẽ tra tay bắt và ngược đãi anh em, nộp anh em cho các hội đường và bỏ tù, điệu anh em đến trước mặt vua chúa quan quyền vì danh Thầy. Đó sẽ là cơ hội để anh em làm chứng cho Thầy. Vậy anh em hãy ghi lòng tạc dạ điều này, là anh em đừng lo nghĩ phải bào chữa cách nào. Vì chính Thầy sẽ cho anh em ăn nói thật khôn ngoan, khiến tất cả địch thủ của anh em không tài nào chống chọi hay cãi lại được. Anh em sẽ bị chính cha mẹ, anh chị em, bà con và bạn hữu bắt nộp. Họ sẽ giết một số người trong anh em. Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng dù một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất đâu. Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình”. Hãy ghi nhớ những điều Chúa Giêsu cho biết và không ngừng suy niệm, đừng nhẹ dạ cả tin mà mắc mưu thâm kế độc của ma quỷ!

Thật vậy, Thánh Phêrô đã cảnh báo: “Anh em hãy sống tiết độ và tỉnh thức, vì ma quỷ, thù địch của anh em, như sư tử gầm thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé” (1 Pr 5:8). Ma quỷ như sư tử đói, nó rình mò suốt ngày thâu đêm, 24 giờ trong 7 ngày (24/7), lơ là một chút là “chết” với nó ngay thôi!

Phàm nhân chúng ta là sinh vật cao cấp, nhưng cũng nhiêu khê và yếu đuối lắm. Hãy nhân danh chính mình và cố gắng thực hiện mấy điều này: Lắng Nghe trước khi Trả Lời, Suy Nghĩ trước khi Hành Động, Đồng Cảm trước khi Chê Trách, Tha Thứ trước khi Cầu Nguyện. Và nếu chưa thành công, hãy cố gắng làm thêm điều này: Thử Làm Lại trước khi Bỏ Cuộc.

Hãy tín thác vào Thiên Chúa, bởi vì “chẳng ai trông cậy Chúa, mà lại phải nhục nhằn tủi hổ, chỉ người nào tự dưng phản phúc mới nhục nhằn tủi hổ mà thôi” (Tv 25:3). Và dù có thế nào thì cũng đừng quên thú nhận: “Lạy Chúa, tội con thật nặng nề, vì danh Ngài, xin lượng thứ cho con” (Tv 25:11).

Nước càng sâu thì càng chảy chậm, người càng trí tuệ thì tâm càng tĩnh. Động – tĩnh, nhanh – chậm, đó là lý lẽ của sự tương sinh tương khắc. Cái gì “động” và “nhanh” thì mau qua, cái gì “tĩnh” và “chậm” thì bền lâu. Phàm nhân chẳng có gì mà tự hào, nhưng chúng ta có quyền “tự hào vì Danh Thánh Chúa” (Tv 105:3), và chính nhờ Danh Thánh Ngài mà chúng ta được sống.

Lạy Thiên Chúa, xin giúp con biết nhân danh Ngài mà làm mọi thứ, vì công ích chứ không vì tư lợi. Xin giúp con sống chậm, sống sâu, và xin đừng bỏ mặc con cuốn theo dòng đời vội vã. Xin Chúa thương xót các linh hồn, đại xá cho họ về hưởng Tôn Nhan Ngài. Xin Chúa nâng đỡ những người chịu hậu quả của lũ lụt miền Trung. Con cầu xin nhân danh Thánh Tử Giêsu, Đấng cứu độ nhân loại. Amen.


TRẦM THIÊN THU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét