Wed, 21/06/2023 - Huệ
Minh
21.6 Thánh Aloysius
Gonzaga, Tu Sĩ
2 Cr 9:6-11; Tv
112:1-2,3-4,9; Mt 6:1-6,16-18
Các việc đạo đức
Thánh Aloysius là một người nổi tiếng
thời bấy giờ vì ngài sinh trong một gia đình quý tộc, nhưng đời sống như thiên
thần, và cái chết thật thánh thiện.
Aloysius là con cả của Hầu Tước
Ferrante ở Castiglione nước Ý, phục vụ dưới triều Philip II của Tây Ban Nha.
Cha ngài mong cho con mình trở nên một nhà lãnh đạo quân sự tài ba, do đó ngay
từ khi bốn tuổi Aloysius đã được tự do tung tăng trong trại lính, làm quen với
các vũ khí. Nhưng khi lên bảy, đời sống tâm linh Aloysius thay đổi lạ lùng và
hàng ngày cậu đã đọc kinh sách, thánh vịnh và đặc biệt kính mến Ðức Maria. Lúc
13 tuổi, cùng với người em, Aloysius theo cha mẹ lên triều đình và cả hai giữ
nhiệm vụ phục dịch cho Don Diego, thái tử người Asturias ở Tây Ban Nha. Càng
nhìn thấy sinh hoạt triều đình bao nhiêu, Aloysius càng chán ngán bấy nhiêu và
tìm cách khuây khỏa qua hạnh các thánh.
Chính trong thời gian này, khi nghe
biết về công cuộc truyền giáo của các cha dòng Tên ở Ấn Ðộ, Aloysius đã có ý định
đi tu và tập sống kham khổ cũng như tụ tập các trẻ em nghèo để dạy giáo lý cho
chúng. Mơ ước đi tu của Aloysius phải trải qua bốn năm tranh đấu với chính người
cha của mình cũng như sự dụ dỗ của rất nhiều chức sắc trong triều. Sau cùng,
Aloysius đã chinh phục được tất cả và được nhận vào đệ tử viện dòng Tên lúc 17
tuổi.
Vì nhận thấy sức khỏe yếu kém của
Aloysius, các cha giám đốc đã buộc Aloysius phải chấm dứt sự kham khổ, phải ăn
nhiều hơn, phải sinh hoạt với các đệ tử khác và không được cầu nguyện ngoài những
giờ ấn định. Aloysius được gửi lên Milan đi học, nhưng vì sức khỏe yếu kém nên
đã phải trở về Rôma.
Vào năm 1587, Aloysius tuyên khấn. Ðược
vài năm sau, trận dịch hạch tấn công Rôma. Các tu sĩ dòng Tên mở một bệnh viện
của nhà dòng. Chính cha bề trên cũng như nhiều linh mục đích thân chăm sóc bệnh
nhân. Dù sức khỏe yếu kém, Aloysius cũng tận tình phục vụ bệnh nhân và bị lây bệnh.
Sau ba tháng bệnh hoạn, Aloysius đã từ trần ngày 21 tháng Sáu 1591, lúc ấy mới
23 tuổi.
Ðời sống thánh thiện của Aloysius được
cha linh hướng Robert Bellarmine (sau này là thánh) minh xác. Và ngài được Ðức
Giáo Hoàng Bênêđíctô XIII phong thánh năm 1726 và được đặt làm quan thầy các học
sinh Công Giáo.
Cầu nguyện, ăn chay, bố thí là ba
hình thức mà tín đồ nhiệt tâm, đạo đức của các tôn giáo thường làm. Đó là những
việc thiện mà con người càng thành kính thi hành bao nhiêu thì càng đạt đến sự
trưởng thành nhân bản bấy nhiêu. Tuy nhiên, những việc thiện tốt lành ấy lại bị
con người lạm dụng cách không thương tiếc và nhiều khi lại gây ra nhưng hậu quả
khó lường.
Quả thế, trong ba việc thiện ấy thì cầu
nguyện là việc dễ làm nhất. Ai cũng có thể cầu nguyện, cầu nguyện thường xuyên
và nhiều lần, nhưng có mấy ai biết cầu nguyện đúng cách. Và đúng như từ ngữ người
ta thường dùng ‘cầu xin’ – Người ta đồng hóa việc cầu nguyện với việc ‘cầu cạnh,
xin xỏ’ – vô hình chung người ta biến
Thiên Chúa thành một ‘vị thần đèn’ để xin cái này cái kia, mà không biết rằng cầu nguyện chính là thiết lập
mối tương giao thân thân mật với Thiên Chúa là cha yêu thương vô cùng, và điều
quan trọng là tìm kiếm và thi hành ý Cha. Chính vì tương quan thân mật và rất
riêng tư ấy mà Chúa Giêsu dạy: Khi cầu nguyện “hãy vào phòng đóng cửa lại, cầu
nguyện với Đấng hiện diện ở nơi kín đáo…” (x.c.6 )
Có những người tham gia những giờ cầu
nguyện chỉ là để phô trương cho người ta thấy, biết mình đạo đức; cũng có những
người tham gia cầu nguyện như một hình thức để tụ tập giao lưu, và lắm khi những
cuộc gặp gỡ như thế lại phát sinh những
vấn đề tiêu cực như nói hành, nói xấu, bình phẩm không tốt về người
khác; cũng có những nơi thì việc đọc kinh cầu nguyện trong khu xóm là dịp để các ông lai rai nhậu nhẹt … Đó là
những điểm tiêu cực tồn đọng mà mỗi Ki-tô hữu chúng ta cần xét lại để hoán cải và canh tân như lời cảnh tỉnh và mời gọi của Đức Giê-su trong Tin mừng hôm nay, đồng
thời sống tinh thần cầu nguyện đích thực như Người dạy hầu trở nên con thảo của
Cha trên trời.
Thứ đến
là ăn chay. Chay tịnh là một việc đạo đức tốt lành giúp con người kềm
hãm xác thịt, làm chủ bản thân. Đối với người Ki-tô hữu ngày nay, luật Hội
Thánh chỉ buộc một năm ăn chay hai ngày đầu và cuối mùa chay: thứ tư lễ tro và
thứ sáu tuần thánh – ngày Chúa Giêsu chịu chết. Tuy thế, ngày nay, trong cuộc sống
luôn gia tăng các nhu cầu hưởng thụ thì đối với không ít người, việc chay tịnh
là rất khó khăn. Và ở nhiều nơi, nhiều người còn giữ tục lệ ‘ba béo’ – trước
thư tư lễ tro và ‘năm béo’ trước thứ sáu tuần thánh, nghĩa là người ta sẽ ăn
ngon, ăn thỏa thuê trước ngày ăn chay - người ta tìm cách ăn bù trước hoặc sau
ngày chay. Lại có những người giữ luật kiêng thịt bằng cách ăn hải sản đắt tiền.
Vì vậy để trở về với Tin mừng, Giáo hội
luôn mời gọi con cái mình giữ chay tịnh bằng cả tinh thần; sự chay tịnh phải hết
sức tự nguyện và được thực hiện trong vui tươi; không những chay tịnh bằng việc
kiêng ăn uống mà còn phải chay tịnh trong cả cách nghĩ, cách nói và thực hiện những
nghĩa cử yêu thương; ăn chay không phải là để dành tiền để bữa khác ăn bù,
nhưng là để chia sẻ với những người nghèo đói và kém may mắn hơn mình.
Về việc bố thí. Trong một xã hội thực dụng ‘hòn đất ném
đi, hòn chì ném lại’ hoặc ‘thả con tép, bắt con tôm’ thì việc bố thí, chia cơm
sẻ áo cho tha nhân lại càng hiếm hoi. Hoặc người ta bố thí theo hình thức ‘khua
chiêng đánh trống’ để tìm danh lợi, lấy tiếng khen. Cũng có khi người ta bố thí
chỉ là để thải ra những đồ thừa, hết hạn sử dụng, không thể sử dụng hoặc đem lại
lợi nhuận cho họ - những việc bố thí như thế thường hạ thấp hơn là nâng cao
nhân phẩm con người. Lại có những hình thức làm việc từ thiện để che lấp tội ác
của mình như buôn thuốc phiện, buôn lậu, buôn người…. Chúa Giêsu dạy “khi bố
thí, đừng cho tay trái biết việc tay phải làm để việc bố thí được kín đáo” (c.
3) cho thấy Thiên Chúa muốn việc từ thiện, tương thân tương ái phải phát xuất từ
trái tim chân thành biết yêu thương, rung cảm trước sự bất hạnh, nỗi đau của
tha nhân. Vì vậy việc bố thí là để phục vụ, nâng cao nhân phẩm con người, giúp
con người sống tốt hơn, hạnh phúc hơn chứ không thể trở thành hình thức khỏa lấp
lương tâm hay mưu tìm danh lợi cho mình.
Tin Mừng hôm nay ghi lại những lời dạy
của Chúa Giêsu về tinh thần tu đức cần phải có, với nguyên tắc sống đạo: đừng
làm việc lành có ý phô trương cho người ta thấy. Theo luật Môsê, bố thí, cầu
nguyện, ăn chay là những việc lành cao quý, và người ta thường tổ chức các việc
đạo đức đó cách công khai để thúc đẩy nhiều người tham gia. Chúa Giêsu không phản
đối các việc đó, nhưng Ngài chỉ muốn người ta thực hiện chúng với ý hướng mới,
đó là làm vì lòng yêu mến và tìm đẹp lòng Chúa hơn là để được người đời khen ngợi.
Chẳng vậy, các việc đạo đức ấy có thể chỉ có hình thức, đấy là chưa nói đến trường
hợp có nhiều người làm bộ cầu nguyện lâu giờ, ăn chay nhiều ngày, bố thí rộng
rãi để dễ lừa gạt người khác.
Chúa Giêsu cảnh giác chúng ta đề
phòng thứ đạo đức vụ hình thức. Nhưng việc đạo đức tự nó rất ích lợi cho bản
thân, cho tha nhân và đáng được Thiên Chúa ban thưởng, với điều kiện chúng được
thực hiện với ý ngay lành. Chúng ta cần thực hành các việc lành với ý hướng
này, vì đó là lẽ sống, là niềm vui và là động lực cho cuộc đời hy sinh phục vụ
của chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét