Nov 9, 2014 - Chúa nhật 32 thường
niên năm A
Phải khôn ngoan
Các Bạn thân mến,
Thiên Chúa
không muốn cuộc đời chúng ta chìm đắm trong tang tóc và từng giây phút lo sợ,
Ngài muốn chúng ta sẵn sàng nhìn vào sự chết với đôi mắt lạc quan tin tưởng là
sau đó, sẽ có sự sống lại. Biết vậy, chúng ta phải sống khôn
ngoan. Nghĩ đến cái chết sẽ cho chúng ta
thấy cuộc đời này tuy ngắn ngủi chóng qua nhưng lại là một thời cơ quí báu, vì
nhờ đó chúng ta có thể chiếm được Nước Trời. Bởi thế chúng ta cần biết lợi dụng
những năm tháng hiện tại để chuẩn bị cho mình hành trang cần thiết cho cuộc
hành trình cô đơn và bi thảm nhất, là sự chết.
Cùng
chắc chắn một điều là việc thiện, việc nghĩa cũng như tình cảm chân thành sẽ
theo chúng ta về đời sau. Những ai yêu thương nhau chân thành ở đời này, cũng
sẽ yêu thương nhau chân thành ở đời sau, khi họ được hưởng hạnh phúc vĩnh cửu.
Nhưng
chỉ khi nào chúng ta tìm được sự khôn ngoan của Chúa, đó mới là sự khôn ngoan
thật, khi ấy lòng trí mới thỏa mãn và thân xác mới an toàn.
Bởi khôn ngoan là ơn qúi
báu Chúa ban, giúp chúng ta chọn lựa đúng, sống phải đạo, biết tìm kiếm, học
hỏi, suy nghĩ đúng đắn. Nó chỉ đường dẫn lối để chúng ta sống trung tín và luôn
tỉnh thức.
Sự khôn ngoan này
được thánh Mattheu ghi lại, mà Giáo Hội cho chúng ta nghe vào mỗi “Mùa Thu chết” đầy ý nghĩa: dụ ngôn năm cô trinh
nữ khôn ngoan và năm cô trinh nữ khờ dại trong một tiệc cưới.
Đám cưới ở Do Thái là một cơ hội trọng đại nhất. Có thể dân chúng cả làng đưa
cô dâu chú rể về nhà mới của họ bằng con đường dài nhất, để nhận được những lời
chúc mừng càng nhiều càng tốt.
Nhà
gái mở tiệc suốt cả tuần để khách có thể tới bất cứ lúc nào. Nhưng lại không
biết khi nào chàng rể đến. Đây là một trong những niềm vui lớn nhất của họ, vì
chàng rể càng đến bất ngờ bao nhiêu, càng vui bấy nhiêu. Có thể nửa đêm, có khi
mờ sáng, mong bắt gặp nhà gái đang say ngủ! Vì thế nhà gái phải tỉnh thức chờ
đợi, kịp thời đón chàng rể. Rồi sau đó tất cả được mời vào dự tiệc, không một
ai được phép ở ngoài khi trời tối nếu không có đèn sáng, cũng không ai được đón
tiếp nếu đến trễ,
bởi bóng đêm với đầy dẫy sự nguy hiểm của gian tà tội lỗi.
1.
Giải thích dụ ngôn:
-
Theo tục lệ đám cưới của các nước Trung Đông, nhà
gái thường tổ chức những cuộc vui chơi nhiều ngày. Thỉnh thoảng người ta lại
loan báo cho biết: chàng rể sắp đến!
-
Thực tế, nửa đêm vào lúc bất ngờ nhất, chàng rể mới
xuất hiện. Chàng đến với đèn đuốc sáng trưng để đón cô dâu. Đáp lại, cô dâu
cùng các phù dâu, cũng phải mang đèn đuốc sáng để bắt đầu cuộc rước.
-
Trong
ví sánh này, Chúa chính là chàng rể. Linh hồn là trinh nữ. Giờ Chúa đến là giờ
chúng ta từ giã đời này. Tiệc cưới là hạnh phúc Nước Trời. Bóng đêm là những
thử thách gặp trên đường về Nước Trời.
-
Đoạn
Tin mừng cho hay chàng rể đến chậm. Sự chậm trễ là điều bình thường bởi nhiều
lý do.
-
Vì
thế không lạ gì khi thấy các cô phù dâu thiếp đi rồi ngủ cả. Họ không buộc phải
thức canh chừng, nhưng buộc phải sẵn sàng để đón chàng rể với đèn sáng trên
tay.
-
Hình
ảnh chàng rể đến giữa đêm khuya còn gợi ý con người được Chúa yêu thương, đến tận
nơi tìm gặp, đón rước.
-
Mọi người được mời gọi là
Chúa mong ước tất cả được cứu chuộc.
2.
Yêu cầu của dụ ngôn:
a)
Phải sẵn sàng:
là đã chuẩn bị đầy đủ:
-
Mười trinh nữ được chọn tham dự có bổn phận phải có sẵn đèn để thắp sáng
đường đi rước chú rể. Đây là một vinh dự đặc biệt cho các trinh nữ được mời.
-
Dụ ngôn trách các cô dại đã không
dự trù số dầu cho đủ, không chuẩn bị kỹ để ứng phó với tình thế.
- Cũng
vậy, Chúa luôn đến bất thần vào cuộc đời chúng ta. Ngài đòi hỏi chúng ta phải
luôn sẵn sàng tiếp đón Ngài.
-
Cụ thể điều này kêu gọi chúng ta hãy sống mỗi giây phút cuộc đời với
quyết tâm hết sức chu toàn bổn phận.
- Những việc, những điều chắc chắn sẽ đến,
chắc chắn tốt đẹp, cần thiết, hữu ích, thì chuẩn bị sẵn sàng cẩn thận luôn là
yếu tố thành công lớn nhất.
- Như học tập, rèn luyện, thi cử, đấu tranh,
trình diễn, công việc, nhân cách, đạo đức…
* Sẵn sàng là lãnh trách nhiệm lo toan chứ không cậy
dựa vào kẻ khác:
- Trên bình diện Giáo hội, xã hội, chúng ta phải giúp đỡ lẫn
nhau. Nhưng có một mức độ cá nhân ở đó chúng ta là những kẻ duy nhất mang trách
nhiệm về mình. Không ai có thể chia đức tin, cậy, mến; không ai trong Giáo hội
có thể san sẻ tương quan cá nhân riêng với Thiên Chúa.
-
Sự trung thành của chúng ta đối với Thiên Chúa có thể được nâng đỡ nhiều
trong việc các thánh thông công, nhưng các thánh không thể bổ khuyết trách
nhiệm riêng của chúng ta.
-
Quan trọng hơn là lãnh vực cá nhân. Ngài sẽ đến viếng thăm vào ngày sau cùng
của cuộc đời mỗi người để phán xét riêng và ấn định số phận đời đời của họ.
- Sự sẵn sàng được chứng tỏ qua việc
chu toàn bổn phận, siêng năng suy ngẫm Lời Chúa, tìm ra thánh ý Ngài, quyết tâm sống theo Ngài dạy.
- Dụ ngôn mười người trinh nữ mặc dù rất phổ biến, cũng là một
trong những dụ ngôn khơi dậy nhiều biện giải thông thái nhất.
b) Tỉnh thức:
- Tỉnh thức là ý thức Lời Chúa chi phối mình suốt ngày, suốt
cuộc đời.
- Năm trinh nữ thiếu dầu đúng là khờ dại. Có lẽ
họ cho rằng dầu của họ như vậy là đủ, nếu thiếu thì mượn người khác.
-
Thực tế các cô không mượn được, vì không thể vay mượn đời sống tinh
thần, tính tình và nhân đức của người khác. Không ai có thể sống dùm ai. Phải
tự phát triển đời sống đạo hạnh của mình.
- Ngài chọn
hình ảnh đêm tối để nhấn mạnh đến tính cách đột xuất và đồng thời cũng nói lên
ý nghĩa giải thoát cứu độ. Ngài sẽ trở lại để làm một cuộc phục sinh mới, toàn
diện và vĩnh cửu.
- Điều kiện được vào dự tiệc diễn tả như ngọn đèn
cháy sáng. Những người cầm đèn sáng là những người tha thiết yêu mến Chúa, biểu
lộ bằng những việc làm cụ thể.
- Những người đèn tắt là những người phong
trào, giữ đạo theo dư luận, có rửa tội, nhưng sống như không có đức tin. Có đèn
mà không dầu. Có đèn mà đèn đã tắt. Có đạo mà không giữ đạo. Biết luật Chúa
nhưng không thực hành…
- Chuẩn bị sẵn sàng, tỉnh thức còn tạo một
lương tâm bình an, giúp chúng ta làm
tròn nghĩa vụ.
- Nên đừng để rơi vào tình trạng u mê, đến nỗi
mất tỉnh táo chuẩn bị chính bản thân mình để gặp Chúa.
- Tỉnh thức, minh mẫn chuẩn bị đầy đủ là trách
nhiệm, khôn ngoan, và tự tin. Nhưng cần phó thác, tin tưởng, an lòng, vì chính
Thánh Thần sẽ quan tâm không để chúng ta thiếu dầu.
3. Những bài học:
a)
Mến chuộng Ðức Khôn Ngoan:
-
Cần
nuôi dưỡng sự khôn ngoan bằng thứ dầu của tình yêu bao dung, của niềm hy vọng
vững vàng, sắt đá như châm thêm dầu mỗi ngày.
-
Lưu
ý rằng ngày hôm qua, với những sai
lầm, âu lo, tội lỗi, thiếu sót và đớn đau. Nhưng đã đi qua. Không gì trên đời
này có thể đem ngày hôm qua trở lại. Không thể hủy bỏ một hành động đã làm,
không thể xóa đi một ngôn từ chúng ta đã nói.
-
Một ngày không nên lo lắng, đó là ngày mai, với
những kẻ thù, những gánh nặng cuộc sống, những hứa hẹn tràn trề… ngày mai cũng
chẳng có gì, bởi lẽ nó vẫn chưa đến.
-
Chỉ còn một ngày duy nhất là ngày hôm nay. Ai cũng
phải đấu tranh để sống dù chỉ một ngày.
-
Thật ra chẳng phải những gì trải qua ngày hôm nay
khiến người ta phát điên, mà đó chính là sự hối tiếc về những gì đã xảy ra ngày
hôm qua và những lo sợ về những gì ngày mai có thể đem đến.
-
Năm trinh nữ khôn ngoan
là những người của ngày hôm nay. Các cô không hối tiếc ngày hôm qua, cũng không lo lắng cho
ngày mai, vì ngày hôm nay, các cô đang cầm đèn cháy sáng trong tay theo chú rể
vào dự tiệc cưới.
-
Năm
trinh nữ khờ dại là những con người của ngày hôm qua. Dù các cô có đi mua thêm
dầu, rồi cầm đèn cháy sáng trong tay, nhưng đã quá muộn, vì cửa đã đóng. Ngày
hôm qua đã khép lại!
-
Cuộc đời người tín hữu
khôn ngoan lúc nào cũng phải được xem là ngày hôm nay, luôn sẵn sàng chờ chàng
rể đến, để vào dự tiệc cưới Nước Trời.
-
Ai vừa mang đèn vừa mang chai dầu theo, người
đó được kể là người khôn ngoan; ý thức rằng đã có đèn thì phải có dầu, đã thắp
đèn thì phải hao dầu, hao dầu thì phải châm thêm dầu mỗi ngày. Dầu ấy chính là
dầu bác ái yêu thương, thắp sáng cây đèn đức tin của chúng ta.
- Có
những điều chúng ta phải tự tạo, tự chiếm, tự mua cho mình mà không thể xin xỏ,
vay mượn. Đó là nhân cách, đạo đức, kiến thức, sức khỏe, sự nghiệp đức tin…vì
sự cứu rỗi là riêng, là số phận đời đời riêng...
- Cũng
không thể mượn mối quan hệ với Chúa, mà chính mình phải tạo nên mối quan hệ
này.
- Dù sống,
phục vụ Thiên Chúa và người khác, chúng ta vẫn phải khôn ngoan, dự phòng, theo
sự khôn ngoan của Thiên Chúa.
- Đừng
như những trinh nữ khờ dại, hình ảnh tiêu biểu cho những người lơ là, thiếu đầu
óc thực tế, thiếu phán đóan, làm uổng phí đời sống vĩnh cửu của mình.
- Muốn sự nghiệp cao
đầy thì phải sắm sửa, tích trữ suốt cuộc đời, bởi không biết sẽ chết lúc nào.
b) Ngày tận cùng: bài Tin Mừng mang màu sắc Phán xét chung cuộc.
- Biến cố ấy xảy đến thình lình cho tất cả mọi
người. Ðiều đó dẫn đến hai chủ đề của bài đọc hôm nay là ngày cuối cùng, ngày
tận thế với cuộc giáng lâm lần thứ hai của Đức Giêsu, và bổn phận chúng ta phải
sẵn sàng cho ngày ấy.
- Ðây chính là điều Đức Giêsu đặt ra cho các
môn đệ và chúng ta vào lúc cuối đời Ngài. Để mời gọi mọi người tự vấn lối sống
mình. Để có thể đổi thay cuộc đời chúng ta.
- Tuy lòng nhân lành Chúa khôn cùng và dung
thứ cho nhân loại đến giai đoạn cuối tận, nhưng có lúc mọi sự đều chấm dứt,
Chúa đóng cửa không nhận con người sau những thiếu sót có hiểu biết và cố ý.
-
Đối với mười cô trinh nữ, thì việc chàng rể sẽ đến là một xác tín mãnh
liệt và hiển nhiên. Họ chuẩn bị đèn dầu, để đón và đợi chờ chàng rể tại nơi ấn
định. Họ tin chắc chàng sẽ tới, đến độ không còn lo âu và băn khoăn trước sự
chậm trễ của chàng. Họ đã thiếp đi và ngủ cả. Đó là dấu chỉ cho thấy tâm hồn họ
thật bình thản.
- Tuy
nhiên, đôi lần việc chờ đợi làm cho niềm tin bị lu mờ. Vì Ngài sẽ đến, nhưng
xem ra mọi sự lại diễn ra một cách quá bình thường. Ngài sẽ đến, nhưng lại
chẳng có dấu chỉ gì báo trước. Ngài sẽ đến, nhưng sao lại vẫn thinh lặng, một
sự thinh lặng dễ sợ.
- Chúa sẽ đến, đó là điều chắc chắn và là xác tín phải được củng cố trong
suốt cuộc đời, một thực tại hiển nhiên của tương lai. Và liên hệ tới tương lại,
nên đó cũng chính là một viễn tượng duy nhất chắc chắn như cái chết phần xác
của chúng ta.
- Như thế, việc chuyển sang một ngày mới cũng là việc chuyển đổi từ tình
trạng này đến tình trạng kia. Bất ngờ và cưỡng chế, đó là đặc tính của sự việc.
Đấy như dấu báo hiệu trước đó, nó cho thấy thật là phi lý nếu chúng ta tưởng
rằng mình sẽ có đủ thời gian để canh chừng.
- Cuộc viếng thăm trọng đại này sẽ áp đặt và mang đi tất cả, nhưng đồng
thời cũng ban sự sống cho những gì phù hợp với nó và cho những ai biết đợi chờ.
- Phải tích cực chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ định mệnh này, bằng cách tích lũy
cho mình thật nhiều việc lành phúc đức, thật nhiều hành động bác ái yêu thương,
thật nhiều thái độ xả thân phục vụ người hèn mọn.
- Phán
quyết sau này trên cuộc đời chúng ta không phải là chuyện may rủi vô phương
tiên liệu. Không phải Thiên Chúa có một bản án chuẩn bị trước, nhưng
chính chúng ta thực hiện bản án đó bằng lối sống của mình.
- Ngày
phán xét cuối cùng, sẽ có cuộc chia cắt xuyên qua khối các tín hữu để tách
những người được chọn với những người được gọi. Quan trọng không phải là được
gọi nhưng là được thử thách, không phải là đèn nhưng là dầu, không phải là tư
cách thành viên Hội Thánh nhưng là những việc làm.
- Chúa
đến bất ngờ, vì muốn chúng ta tỉnh thức chờ đợi Ngài, và muốn giữ bí mật để
chúng ta trung thực, sẵn sàng, cố gắng sống tốt lành, hầu xứng đáng nhận phần
thưởng Ngài ban.
- Nhưng
cuộc đời như một cuộc phiêu lưu, vô định hướng, có niềm vui, hạnh phúc, bất
hạnh… Và nhiều điều xẩy ra ngoài ý muốn.
- Đôi
khi kéo dài, biến thành một thử thách khắc nghiệt, nhất là khi phải bước đi
trong bóng tối, khiến nhiệt thành và niềm tin bị giảm sút.
- Bất
hạnh nhiều khi còn làm chúng ta thất vọng, bấp bênh, buông xuôi…bởi sự gì phải
mong đợi lâu cũng dễ bị lơ là, lãng quên hoặc gác lại để lo những việc trước
mắt.
- Cuối
cùng lâm vào tình trạng đa nghi, buông thả, bỏ lý tưởng, quên mục đích, không
chuẩn bị điều cần thiết là sự chết.
- Thế
nên đừng bao giờ nghĩ rằng đèn của mình không bao giờ tắt;
đừng bao giờ nghĩ mình còn đủ thời gian để làm công kia việc nọ, cũng đừng bao
giờ nghĩ mình biết thương cảm với người bất hạnh, đọc kinh đi lễ như vậy là đủ
khôn ngoan, là tỉnh thức sẵn sàng.
- Củng
nên hiểu rằng hiện tượng chú rể đến trễ, biết đâu còn do lòng thương xót Chúa
gia hạn thêm; hãy nắm bắt lấy, đừng bất mãn, nản lòng, ảo tưởng, vì giai đọan
này rồi cũng sẽ chấm dứt.
Lạy Chúa, nếu bây giờ Chúa gọi chúng con, nếu ngày mai Chúa
quang lâm, chắc chúng con và cả thế giới sẽ bàng hoàng, lúng túng. Bởi chúng
con cùng nhiều ngừơi còn bao điều dở dang, bao điều khiếm khuyết, bao điều chưa
làm, bao điều còn nằm ngoài vòng tay…
Xin cho chúng con học những gì Chúa dạy, cộng tác với Ngài khi
được kêu mời, và nuôi dưỡng niềm tin nơi Ngài… Hầu xây dựng bản thân và thế
giới yêu thương, công bằng, hạnh phúc, để khi Chúa đến bất kỳ lúc nào, chúng
con và cả thế giới cũng được vui trọn vẹn. Vì Đức Giesu Kito Chúa chúng con. Amen.
Than men,
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét