KINH HIẾU
Lặng ngồi nhớ Mẹ mùa Vu Lan
Chợt thấy cô đơn với bất an
Con thắp nén nhang bay
khói hiếu
Trời mưa triệu hạt khuấy
tâm can
Con đây, Mẹ đó: Đôi nơi
cách
Con khóc, Mẹ cười: Một
khoảng gần
Nguyện Chúa xót thương và
đại lượng
Trao ban cho Mẹ Phúc Bình
An
TRẦM THIÊN THU
Vu Lan – 2016
Vu Lan (Hán ngữ: 盂蘭 – bính âm: Zhōngyuán Jié; sa. ullambana),
được hiểu là lễ báo hiếu, một trong những ngày lễ chính của Phật giáo (Đại thừa
Bắc tông) và phong tục Trung Hoa.
Lễ này trùng với Tết
Trung nguyên của người Hán, và cũng trùng hợp với ngày Rằm tháng 7 Xá tội vong
nhân của phong tục Á Đông. Theo tín ngưỡng dân gian, là ngày mở cửa ngục, ân xá
cho vong nhân nên có lễ cúng Cô Hồn (vào buổi chiều) cho các vong linh không
nhà cửa không nơi nương tựa, không có thân nhân trên Dương thế để thờ cúng, và
là ngày mọi tù nhân ở Địa ngục có cơ hội được xá tội, được thoát sanh về cảnh
giới an lành. Vào "tháng cô hồn" (tháng 7 âm lịch), người Trung Quốc
và người Việt Nam theo phong tục dân gian tin là tháng không may mắn và có những
điều kiêng kỵ, cũng như là khuyến khích ăn chay và làm việc từ thiện.
Vu-lan (chữ Hán: 盂蘭; sa. ullambana) là từ viết tắt của
Vu-lan-bồn (盂蘭盆), cũng được gọi là
Ô-lam-bà-noa (烏藍婆拏), là cách phiên âm Phạn-Hán
từ danh từ ullambana. Ullambana có gốc từ động từ ud-√lamb, nghĩa là "treo
(ngược) lên". Thế nên các đại sư Trung Quốc cũng dùng từ Đảo huyền (倒懸), "treo ngược lên" cho từ Vu
Lan, hoặc dùng từ Giải đảo huyền (解倒懸)
là dịch ý theo mục đích của Kinh Vu-Lan-bồn. Thật ra, từ Giải đảo huyền được
các đại sư Trung Quốc lấy ý từ câu: Dân chi duyệt chi do giải đảo huyền dã
trong Mạnh Tử, chương 3 Công Tôn Sửu Thượng, chỉ sự giải thoát cho những kẻ khổ
sở tột cùng ở cảnh giới Địa ngục.
Xuất phát từ sự tích về Bồ
tát Mục Kiền Liên đại hiếu đã cứu mẹ của mình ra khỏi kiếp ngạ quỷ. Vu Lan là
ngày lễ hằng năm để tưởng nhớ công ơn cha mẹ (và tổ tiên nói chung) - cha mẹ của
kiếp này và của các kiếp trước.
Theo kinh Vu Lan, ngày
xưa Mục Kiền Liên đã tu luyện thành công nhiều phép thần thông. Mẹ ông là bà
Thanh Đề đã qua đời, ông tưởng nhớ và muốn biết bây giờ mẹ như thế nào nên dùng
mắt phép nhìn khắp trời đất để tìm. Thấy mẹ mình, vì gây nhiều nghiệp ác nên phải
sanh làm ngạ quỷ, bị đói khát hành hạ khổ sở, ông đã đem cơm xuống tận cõi quỷ
để dâng mẹ. Tuy nhiên do đói ăn lâu ngày nên mẹ của ông khi ăn đã dùng một tay
che bát cơm của mình đi không cho các cô hồn khác đến tranh cướp, vì vậy khi thức
ăn đưa lên miệng đã hóa thành lửa đỏ.
Cũng theo kinh Vu-Lan-bồn,
Mục Liên quay về tìm Phật để hỏi cách cứu mẹ, Phật dạy rằng: “Dù ông thần thông
quảng đại đến đâu cũng không đủ sức cứu mẹ ông đâu. Chỉ có một cách nhờ hợp lực
của chư tăng khắp mười phương mới mong giải cứu được. Ngày rằm tháng bảy là ngày
thích hợp để cung thỉnh chư tăng, hãy sắm sửa lễ cúng vào ngày đó”.
Làm theo lời Phật, mẹ của
Mục Liên đã được giải thoát. Phật cũng dạy rằng: chúng sanh ai muốn báo hiếu
cho cha mẹ cũng theo cách này (Vu-Lan-Bồn Pháp). Từ đó, ngày lễ Vu Lan ra đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét