SỰ TIÊU HÓA THỨC ĂN
(Bác sĩ Nguyễn Ý Đức)
Thực phẩm mà con người tiêu thụ đều là những hợp
chất phức tạp. Chúng cần được cơ thể phân hóa thành những chất đơn giản hơn để
ruột có thể hấp thụ rồi đưa vào máu chuyển tới các tế bào. Ở tế bào, chúng sẽ
cung cấp năng lượng và vật liệu thích hợp để duy trì sự sống.
Tiến trình này bao gồm sự
tiêu hóa, sự hấp thụ và sự chuyển hóa thực phẩm.
Sự tiêu hóa là quá trình
phân hóa thực phẩm thành dạng mà tế bào có thể hấp thụ và đồng hóa được
Sự hấp thụ là quá trình
đưa chất dinh dưỡng từ bộ máy tiêu hóa sang hệ tuần hoàn, để rồi từ đó được
phân phối tới các tế bào hoặc dự trữ trong cơ thể.
Sự chuyển hóa là quá
trình chuyển các chất dinh dưỡng đã được tiêu hóa thành năng lượng và vật liệu
để cấu tạo tế bào.
Sự tiêu hóa thức ăn chầm
dứt khi những chất bã của thực phẩm sau tiến trình tiêu hóa được đưa ra khỏi cơ
thể.
Bộ máy tiêu hóa.
Nói một cách tổng quát, bộ
máy tiêu hóa có nhiệm vụ tiếp nhận thực phẩm và làm thay đổi cấu trúc thực phẩm
về cả hai mặt vật lý và hóa học, sao cho thực phẩm trở thành những dạng mà cơ
thể sử dụng được.
Sự thay đổi cấu trúc vật
lý được thực hiện chủ yếu ở miệng nhờ vào hoạt động phối hợp của răng, miệng và
lưỡi. Trong khi đó, sự thay đổi cấu trúc hóa học được thực hiện nhờ vào tác dụng
của các diếu tố (enzym), môi trường acid, mật và nhiều chất hóa hoc khác.
Diếu tố là những hợp chất
đạm có khả năng làm thay đổi tính chất hóa học của một chất khác trong khi bản
thân nó không thay đổi. Có nhiều loại diếu tố, mỗi loại có tác dụng với một chất
dinh dưỡng nhất định. Chẳng hạn, loại diếu tố chuyển hóa chất đạm thì không có
tác dụng gì với tinh bột, đường. Diêu tố được tiết ra từ 4 cơ quan chủ yếu là
các tuyến nước miếng trong miệng, dạ dày, tụy tạng và ruột non.
Bộ máy tiêu hóa là một ống
chạy dài từ miệng xuống hậu môn, dài khoảng 8 mét. Khởi đầu từ miệng, tiếp đến
là thực quản, dạ dày, ruột non, ruột gia, trực tràng và hậu môn. Dọc theo ống
là các bộ phẫn hỗ trợ tiết ra dịch tiêu hóa như tuyến nước bọt, túi mật, gan, tụy
tạng
Như vậy, lần lượt, thực phẩm
sẽ đi qua các bộ phận sau đây:
1- Miệng.
Miệng có ba chức năng chính: tiếp nhận thực phẩm,
nhai thực phẩm cho nhuyễn nhỏ và khởi sự việc tiêu hóa tinh bột.
Nước miếng giữ vai trò
quan trọng trong các chức năng của miệng. Nước miếng được tiết ra từ ba đôi tuyến nước miếng trong
miệng, tổng cộng mỗi ngày khoảng 1,5 lít.
Trong nước miếng có diếu
tố amylase có tác dụng phân hóa carbohydrat. Nước miếng còn chứa mucin tạo
thành độ nhớ của nước miếng, làm các phần tử thực phẩm sau khi nhai sẽ quyện lại
với nhau thành cục và trơn, dễ nuốt. Ngoài ra nước miếng còn có khả năng bảo vệ
niêm mạc miệng và tiêu diệt một số vi khuẩn có thể gây nhiễm độc cho răng, miệng.
Răng và lưỡi có vai trò rất quan trọng ở giai
đoạn này. Răng giúp nhai nghiền thực phẩm. Lưỡi đưa đẩy, nhào trộn thức ăn để giupp răng nhai nghiền tốt. Các nụ vị giác
của lưỡi giúp phân biệt vị thức ăn và
góp phần tạo ra sự kích thích quá trình tiêu hóa. Chuyển động của lưỡi cũng tạo
thành phản xạ nuốt thức ăn xuống thực quản sau khi đã được nhai nhuyễn
2. Thực quản
Thực quản là một ống có
chức năng chuyển thực phẩm và nước uống
xuống bao tử mà không tham dự vào sự tiêu hóa. Trong thực quản, thực phẩm được
di chuyển nhờ các sóng nhu động (peristalsis) tạo ra bởi sự co bóp luân phiên
nhịp nhàng của các cơ thành thực quản từ trên xuống dưới. Thực quản có chiều dài khoảng 25 cm.
3-Bao tử
Bao tử là nơi tiêu hóa thức
ăn nhưng cũng là nơi dự trữ thức ăn tạm thời. NHờ có vai trò dự trữ này nên
chúng ta chỉ cần ăn mỗi ngày ba lần, cho dù cơ thể liên tục cần được cung cấp
dinh dưỡng.
Các tế bào riêng biệt
trong bao tử tiết ra nhiều hóa chất khác nhau nhưng hòa lẫn với nhau gọi là dịch
vị bao tử.
Thành phần chính của dịch
vị bao tử là:
-
Acid hydrochloric, một acid rất mạnh có thể
làm mềm các mô liên kết của thức ăn và để tiêu diệt vi sinh vật có hại;
-
Diếu tố pepsin, một loại men có tác dụng
phân hóa chất đạm;
-
Yếu tố nội tại glycoprotein cần thiết cho
sự hấp thụ sinh tố B12;
-
Ngoài ra còn có lipase giúp phân hóa chất
béo thành acid béo và glycerol; gastrin giúp nhồi thức ăn thành khối chất
nhão; chất nhờn mucous để bảo vệ niêm mạc
dạ dầy. Nếu không có chất nhờn, acid sẽ ăn mòn niêm mạc, đưa đến loét bao tử.
Mỗi ngày có chừng 2000 tới 2500 phân khối dịch
vị bao tử được tiết ra.
Thời gian lưu lại trong
bao tử của mỗi loại thực phẩm không giống nhau, thường là từ 1 đến 4 giờ. Các
thực phẩm thuộc nhóm carbohydrates (tinh bột, đường) có thời gian lưu lại bao tử
ngắn nhất, tiếp đến là nhóm các protei (chất đam) và lau nhất là nhóm lipid (chất
béo). Ngoài ra, thức ăn lỏng cũng tiêu hóa mau hơn thức ăn đặc. Nước uống hầu
như chỉ lướt qua bao tử để xuống ruột.
Ở đoạn nối thực quản với
bao tử có cơ vòng tâm vị để ngăn thực phẩm đã vào bao tử không đi ngược lên thực
quản. Ở đoạn nối giãu bao tử với tá tràng có cơ vòng môn vị để ngăn thực phẩm
đã chuyển vào tá tràng (duodenum) không đi ngược vào bao tử.
4-Ruột non
Ruột non có chiều dài kéo
thẳng ra đến khoảng 6 mét. là bộ phận dài nhất của bộ máy tiêu hóa. Tuy nhiên,
do các nếp gấp của ruột nên ruột một người còn sống chỉ đo được khoảng 3
mét. Đoạn đầu của ruột non là tá tràng,
dài 25 cm, là nơi mà từ 90 - 95 % thực phẩm được hấp thụ.
Ruột non tiếp nhận thực
phẩm ở dạng đang được chuyển biến. Tế bào ruột non tiết ra nhiều diếu tố để
phân hóa chất đạm và tinh bột. Riêng các
chất béo được chuyển hóa nhờ có mật từ gan đưa vào. Các diêu tố
khác như trypsin, chymotrypsin, lipase, amylase, nuclease từ tụy tạng
cũng được đưa vào ruột non để hỗ trợ sự chuyển hóa và hấp thụ chất dinh dưỡng.
Trung bình, quá trình sự tiêu hóa ở ruột non kéo dài khoảng từ 3 tới 10 giờ.
5- Ruột già.
Ruột già dài khoảng 1,5
mét, là nơi hấp thụ nước, muối khoáng và một số sinh tố. các sinh tố được vi
sinh vật sản xuất tại ruột già gồm có sinh tố K, sinh tố B 12, sinh tố B1
(thiamine), sinh tố B2 (riboflavine).
Ruột già và trực tràng không tiết ra diêu tố,
không tham dự trực tiếp vào việc phân hóa thực phẩm mà chỉ hút giữ nước và
các chất điện phân. Đây cũng là nơi lưu
giữ chất bã trước khi thải ra khỏi cơ thể
Thành phần của phân có
khoảng 75% nước, 25% chất đặc. Trong chất đặc có khoảng 35% là xác của vi sinh
vật;, 20 tới 40% là chất vô cơ và mỡ, 2% đến 3% là chất đạm. Phần còn lại là chất xơ, tế bào chết,
mật....
6-Gan.
Gan là cơ quan hỗ trợ cho
sự tiêu hóa thức ăn và có nhiều vai trò rất quan trọng.
Gan chuyển hóa các chất
dinh dưỡng, làm thay đổi cấu trúc hóa học của chúng thành những chất thích hợp hơn để tế bào có thể sử dụng.
Một số chất dinh dưỡngsau khi được chuyển hóa được chính gan sử dụng, một số
khác được dự trữ ở gan để chuyển sang máu khi cơ thể có nhu cầu.
Một cách cụ thể, gan
có các nhiệm vụ sau đây:
a-
Dự trữ đường đơn glucose dưới dạng
glycogen. Khi mức độ đường trong máu xuống thấp hơn mức bình thường thì tế bào
gan chuyển glycogen trở lại thành glucose và đưa vào máu.
b-
Tổng hợp lượng đạm thừa mà cơ thể không hấp
thụ được thành dạng ure. Ure sẽ được chuyển sang máu và thận sẽ bài tiết ra
ngoài theo nước tiểu.
c-
Tổng hợp các protein huyết tương như albumin, globulin và các yếu tố làm đông máu.
d-
Chuyển hóa chất đạm, carbohydrates và chất
béo, khiến chúng được các tế bào sử dụng hữu hiệu hơn
e-
Sản
xuất mật , rất cần thiết cho sự chuyển hóa chất béo. Mật được chứa trong túi mật
và được chuyển sang ruột tá khi cần, như để tiêu hóa chất béo.
f-
Tham gia quá trình tạo hồng cầu mới qua việc
sản xuất globin, một trong hai yếu tố tạo thành huyết cầu tố (hemoglobin)
g-
Hủy hoại các hồng huyết cầu già nua, chuyển
hòa hemoglobin thành bilirubin rồi thải ra trong phân.
h-
Giải
độc cho cơ thể bằng cách phân hủy, vô hiệu hóa một số chất có hại, chẳng hạn
như lượng cồn trong máu (alcohol) và một số chất độc có trong các loại thuốc trị
bệnh.
i-
Dự trữ một số sinh tố và khoáng chất (sắt...)
7- Tụy Tạng
Tụy tạng tiết ra một số
diêu tố như lipase để tiêu hóa chất béo; amylase để chuyển hóa tinh bột thành đường; trypsinđể phân hóa protein thành
những phần tử amino acid có cấu trúc đơn giản hơn.
Trong điều kiện bình thường
thì từ 92 tới 97% thực phẩm ăn vào được
tiêu hóa và hấp thụ. Nước, sinh tố, khoáng đường đơn (monosaccharides), rượu được
hấp thụ trong tình trạng nguyên thủy. Đường đa, chất béo, đạm đều được chuyển
sang dạng giản dị hơn để dễ hấp thụ.
Diễn tiến sự tiêu hóa các chất dinh dưỡng
1-
Carbohydrates.
Sự tiêu hóa bắt đầu từ miệng,
với diêu tố amylase của nước miếng. Tinh bột được chuyển hóa thành dextrine và
maltose.
Ở bao tử, diêu tố amylase
tiếp tục chuyển tinh bột thành phân tử đơn giản hơn, nhưng sự tiêu hóa ở trong
ruột non mới đáng kể.
Ở tá tràng, dưới tác dụng của amylase từ tụy tạng,
tinh bột chuyển thành dextrin, maltose, rồi diêu tố maltase ở ruột chuyển maltose ra glucose.
Glucose và các đường
fructose, lactose theo các mạch máu nhỏ ở
ruột vào động mạch rồi được đưa đến gan.
Một số glucose từ gan được chuyển tới tế bào, một số được dự trữ trong
gan và cơ tdưới dạng glycogen. Các đường fructose và lactose cuối cùng cũng
chuyển hóa thành đường glucose.
Một số carbohydrates như
chất xơ, cellulose không được tiêu hóa và được thải ra theo phân. Động vật nhai
lại có thể tiêu hóa cellulose, chất xơ nhờ tác dụng của vi khuẩn trong bộ máy
tiêu hóa của chúng.
2-Chất đạm
Bao tử là chặng đầu tiên
tiêu hóa chất đạm, nhưng chỉ tiêu hóa được
một phần rất ít. Đa số chất đạm được tiêu hóa ở tá tràng. Dưới tác dụng của
diêu tố trypsin từ tụy tạng, chất đạm được biến đổi thành các phân tử amino
acids rồi theo đường máu đến gan và được dự trữ trong gan. Hầu hết chất đạm
tiêu thụ đều được hấp thụ ở ruột non, chỉ có khoảng 1 % thất thoát ra ngoài
trong phân.
3-Chất béo.
Cũng như chất đạm, hầu hết
chất béo đều được tiêu hóa ở ruột non, nhất là trực tràng dưới tác dụng của
diêu tố lipase từ bao tử và tụy tạng. Sau khi tiêu hóa, chất béo được chuyển
sang máu dưới dạng acid béo và cholesterol. Dịch mật từ gan cũng góp phần quan
trọng trong quá trình tiêu hóa chất béo.
4-Các
chất dinh dưỡng khác.
Sinh tố, khoáng và nước
được hấp thụ ở ruột. Mỗi ngày có khoảng
8 lít nước được thẩm thấu qua lại từ ruột
để giữ cho chất dinh dưỡng ở trong tình trạng dung dịch loãng. Sinh tố cũng được
hấp thụ nguyên dạng từ ruột. Sự hấp thụ của khoáng phức tạp hơn qua sự chuyên
tchở chọn lọc của các protein và albumin.
Sự Hấp thụ.
Sự hấp thụ là quá trình
trong đó các chất dinh dưỡng đã tiêu hóa được ruột non hấp thụ và chuyển sang
máu để đưa vào tế bào. Chất dinh dưỡng gồm có: glucose từ carbohydrates, amino
acid từ chất đạm, acid béo và glycerols từ chất béo.
Sự chuyển hóa.
Chuyển hóa là quá trình
hóa học trong đó chất dinh dưỡng được biền đổi sang các vật liệu để cấu tạo,
nuôi dưỡng tế bào và sản xuất năng lượng cho các nhu cầu của cơ thể.
Thành phần dinh dưỡng chủ
yếu trong thức ăn gồm có các nhóm chất đạm, chất béo và carbohydrat. Mỗi nhóm
có chức năng khác nhau trong việc nuôi dưỡng cơ thể nhưng tất cả đều cho năng
lượng. Sinh tố, muối khoáng và nước không cho năng lượng nhưng lại cần thiết
cho sự chuyển hóa.
Ngoài năng lượng, sự chuyển
hóa cũng tạo những cặn bã không tốt cho cơ thể và cần được thải ra ngoài.
Sự chuyển hóa diễn ra cùng một lúc dưới hai hình thức:
a-
Dị hóa (catabolism): chất dinh dưỡng hữu cơ được đốt cháy để
cho năng lượng.
b-Đồng
hóa (anabolism): các phản ứng hóa học chuyển đổi chất dinh
dưỡng thành các vật liệu nuôi dưỡng, cấu
tạo tế bào và các chất hóa học khác như kích thích tố, diếu tố, máu..
Những yếu tố ảnh hưởng tới sự tiêu hóa
1-Yếu
tố tâm lý.
Chỉ với sự nhìn thấy món
ăn, ngửi thấy mùi thơm hoặc nghĩ tới một món ăn hấp dẫn cũng đủ làm cho dịch vị
bao tử và nước miếng tiết ra rất nhiều để sẵn sàng cho sự tiêu hóa. Đồng thời
các cơ ở bao tử và ruột cũng co bóp liên hồi để sẵn sàng nhào bóp nhuyễn nát thực
phẩm.
Ngược lại những cảm giác
lo sợ, buồn rầu lại khiến hypothalamus trên não bộ bị kích thích và làm giảm tiết
dịch vị tiêu hóa cũng như giảm sự co bóp ruột, bao tử. Khả năng tiêu hóa do đó bị giảm sút.
2-
Ảnh hưởng của hệ thần kinh.
Khi kích thần kinh giao cảm,
thì sự tiêu hóa chậm lại vì giãn mạch ngoại vi làm cho lượng máu được đưa đến nhiều hơn. Thí dụ như sau khi ăn
mà lao động cơ thể ngay thì máu sẽ được chuyển ra cơ bắp nhiều hơn là cho bao tử.
Ngược lại, khi kích thích thần kinh phó giao cảm thì hoạt động tiêu hóa gia
tăng.
3-
Ảnh hưởng của kích thích tố.
Ngoài các hóa chất do hệ tiêu hóa, một số hóa
chất khác cũng ảnh hưởng tới việc biến hóa thực phẩm thành năng lượng. Kích
thích tố từ tuyến giáp tăng sự chuyển động của ruột; glucocorticoid của tuyến
thượng thận làm tăng dịch vị bao tử, trong khi epinephrine của tuyến này lại làm giảm dịch vị bao tử.
4-Tác dụng của vi sinh vật.
Trong bộ máy tiêu hóa, nhất
là ở ruột non và ruột già, có cả trăm loại vi sinh vật khác nhau. Ở trẻ sơ
sinh, các vi sinh vật này chưa có, nhưng khi lớn lên, trong quá trình ăn uống,
vi sinh vật bắt đầu xuất hiện. Nhiều nhất là loại Lactobaccillus, rồi dến
Escherichia coli, Bacteroides. Bao tử ít có vi sinh vật vì nơi đây có nhiều
acid hydrochloric.
Các vi sinh vật ở ruột có ảnh hưởng tới sự tiêu hóa và tạo ra một số
chất khí như hydrogen, oxygen, carbon dioxide, amonium, methane và một số chất
có hại như indole, phenol và làm cho phân có mùi hôi.
5-Tác dụng của nấu nướng, chế biến thực phẩm
Nói chung, thực phẩm được
nấu kỹ thì dễ được tiêu hóa hơn thực phẩm sống hay chưa chín. Vì khi nấu, độ
nóng làm cho các mô liên kết của thực phẩm tách rời nhau, khiến việc nhai thực
phẩm dễ dàng và các dịch vị cũng dễ tác dụng.
6-Các yếu tố khác
Thực phẩm nhiều chất béo
và đạm cần thời gian lâu hơn để tiêu hóa. Thức ăn lỏng cũng dễ tiêu hóa hơn đặc.
Ăn làm nhiều bữa nhỏ cũng dễ tiêu hơn là cùng lúc ăn một bữa quá đầy bụng.
Bác sĩ Nguyễn Ý Đức
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét