Biết Vui Với Phận Mình
Cuộc sống luôn mang đến cho ta những chọn lựa.
Có chọn lựa nên cũng có thể đúng hoặc sai. Nó có thể mang lại cho ta hạnh phúc
hay nuối tiếc. Vui hay buồn. Tiếp tục hay từ bỏ. . .
Dẫu biết chọn lựa sẽ có rủi ro nhưng cuộc sống
đòi buộc ta phải can đảm chọn lựa. Phải nắm cái này và bỏ cái kia. Vì dòng chảy
cuộc đời luôn tiến tới khiến chúng ta không ngừng phải chọn lựa bỏ cái cũ để
nắm bắt cái mới. Bỏ cái không phù hợp để nắm bắt cái phù hợp với hiện tại.
Giống như chân phải bước tới. Dù chân trái hay chân phải bước trước. Điều đặc
biêt là không thể cùng một lúc bước hai chân. Phải chọn một để bước tới. Nếu cứ
phân vân, ta sẽ dặm chân tại chỗ. . .
Chúa mời gọi chúng ta phải chọn lựa giữa Nước
Trời và trần thế. Nước Trời thì vĩnh cửu. Trần thế thì mau qua. Chọn Nước trời
thì phải can đảm từ bỏ những bon chen của danh lợi thú. Chọn Nước Trời thì phải
biết sống vui với phận mình để phó thách cho Thiên Chúa. Chọn Nước Trời là đứng
về bên Chúa để bỏ đường tội lỗi. Chúa cũng hứa rằng: theo Chúa sẽ không bao giờ
thiệt thòi vì hãy xem chim trời, hoa cỏ chúng không gieo không gặt thế mà chúng
vẫn no đủ, sang trọng rực rỡ muôn màu. Chính Thiên Chúa đã làm nên mọi sự.
Chính Ngài sẽ quan phòng mọi sự nếu chúng ta biết bước đi theo đường lối của
Ngài.
Nói như thế không phải là chúng ta không
làm vẫn có cái ăn. Chúa mời gọi chúng ta phải ra công làm việc nhưng làm trong
sự quang minh chính đại, làm trong đường lối huấn thị của Chúa thì sẽ được Chúa
chúc phúc cho cả đời này và đời sau. Chúa mời gọi đặt ưu tiên cho công việc tìm
kiếm Nước Thiên Chúa và sự công chính của Ngài. Nếu phải chọn lựa thì cần phải
dứt khoát thoát khỏi những tham lam vô độ về: của cải, danh vọng, thú vui trần
thế mau qua mà chọn lựa giá trị Nước Trời vĩnh cửu.
Cuộc sống sẽ bình an nếu chúng ta biết vui với
phận mình. Nghĩa là đón nhận cuộc sống hiện tại trong niềm tín thác vào Chúa.
Không bon chen. Không tranh dành. Không cầu danh lợi. Biết khôn ngoan chọn lựa
điều hằng sống mà can đảm bỏ qua những phù phiếm trần gian.
Nhưng xem ra con người đâu mấy ai bình yên.
Nhân gian vẫn cầu danh lợi, vẫn bon chen giành giựt nhau đã biến thế gian thành
chiến trường tranh chấp. Con người không đủ niềm tín thác vào Chúa nên vẫn tự
giải quyết mọi sự theo ý mình và có lợi cho mình, bất chấp lỗi công bình bác ái
với tha nhân. Thế nên, ở đâu đó vẫn còn tiếng than trách vì Trời đã không thương
nên làm ăn thua lỗ, vì trời đã bỏ rơi nên nghèo vẫn hoàn nghèo. Ở đâu đó vẫn
còn tiếng khóc của oan khiên, trái ngang vì bị người lường gạt, phản bội . . .
Xin Chúa ban cho chúng ta đủ niềm tin để tín thác vào Chúa. Cho
dẫu cuộc đời vẫn còn đó khó khăn, vẫn còn đó thử thách nhưng cuối chân trời là
ánh bình minh mà Chúa sẽ luôn mang lại niềm vui hạnh phúc cho chúng ta. Xin
Chúa củng cố đức tin của chúng ta để luôn kiên vững giữa cuộc đời đầy tranh
chấp, bon chen, nhờ đó mà giữ lòng luôn thanh thoát bình an. Amen
Lm. Jos Tạ Duy Tuyền
Lm. Jos Tạ Duy Tuyền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét