Apr 26, 2020 - Chuá
nhật III Phục Sinh năm A
Chúa Phục sinh luôn luôn đi bên cạnh chúng ta!
Chuá nhật III Phục Sinh
năm A này là chúa nhật cuối cuả tháng Tư! Hơn 45 năm rồi, còn gì
để nói?! Lại còn gì mà chưa noí?! Nhưng chắc chắn một điều là người buồn cứ buồn,
kẻ vui cứ vui; người hận vẫn hận, người hân hoan cứ hân hoan; người
chộp cơ hội vẫn không ngừng chộp! Người chán nản vẫn bế tắc...Thời gian cứ trêu ngươi trôi chảy! Thế thì điều
gì sẽ xẩy ra, điều gì sẽ đến để kết thúc niềm vui nỗi buồn trần thế???
Xin mời các Bạn cùng nghe
lại bài hát do chính tác giả trình bầy:
“Và Con Tim Đã Vui Trở Lại”
Trình Bày: Đức Huy
https://youtu.be/NYQMMDRkxw4
Tìm một con đường
Tìm một lối đi
Ngày qua ngày
Đời nhiều vấn nghi
Lạc loài niềm tin sống
không ngày mai
Sống quen... không ai cần
ai
..............................................
tình yêu chiếu ánh sáng
vào đời
tôi hy vọng đuợc ơn cứu rỗi
..........................................................
và niềm tin đã dâng về
Người
trọn tâm hồn, nguyện yêu
mãi
riêng Người mà thôi!
................................................
Dẫu như tôi phải đi qua vực sâu u tối
Tôi sẽ không sợ hãi gì, vì Người ở gần bên tôi
mãi mãi…
Thấm thiá qúa phải không
các Bạn? Vì đúng, ngàn đời vẫn đúng, chỉ
có Tinh Yêu mới cho ta Niềm Vui. Một Chân Lý không ai có thể chối cãi!
Nhưng chúng ta lại chỉ nhận
ra khi cặp mắt chúng ta biết mở!
Đó là nội dung Tin mừng Thánh Luca hôm nay,
cho chúng ta biết chi tiết, ý nghĩa về câu chuyện Chúa Phục Sinh đồng hành với
hai môn đệ trên đường đi đến làng Emmau:
1.
Khi cặp mắt bị che khuất:
- Sau cuộc tử nạn của Đức Giesu, các môn đệ
rất hoang mang, một số quá thất vọng, đành trở về quê quán. Như hai môn đệ trên
đường đến làng Emmau, vừa đi vừa trò chuyện với nhau về tất cả những sự việc mới
xẩy ra cho Đức Giesu và nhóm môn đệ của Ngài.
- Bao nhiêu băn khoăn thắc mắc được nêu ra
mà không tìm được một lời giải đáp.
- Khi đó Đức Giesu phục sinh tiến lại gần rồi
cùng đi với hai ông, nhưng không ai nhận ra Ngài.
- Đức Giesu hỏi họ:"Các anh vừa đi
vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy?"
- Họ đáp lời cách buồn rầu với ý như trách
móc, rồi hỏi ngược trở lại Ngài.
- "Chuyện ông Giesu Nadaret. Người
là một ngôn sứ đầy uy thế trong việc làm cũng như lời nói trước mặt Thiên Chúa
và toàn dân. Thế mà các thượng tế và thủ lãnh của chúng ta đã nộp Người để Người
bị án tử hình, và đã đóng đinh Người vào thập gía…"
- Họ tiếp tục nói về những hy vọng của họ
cũng như chuyện mấy bà cùng mấy ông trong họ ra mộ Ngài, chỉ thấy ngôi mộ trống
và thiên thần nói Ngài đã sống lại, "còn chính Người thì họ không thấy!"
- Bấy giờ Đức Giesu mới quở trách hai ông tội
dại dột, chậm tin.
- Ngài còn giải thích cho hai ông tất cả những
gì đã liên quan đến Ngài trong tất cả Sách Thánh.
- Đúng thật không một ai thấy Đức Giesu khi
Ngài phục sinh. Nhưng nhiều người đã thấy
Đấng phục sinh, đó là bà Madalenna, ông Phero, ông Gioan…
- Còn hai môn đệ này, một là Cleopat và một
có lẽ là chính tác gỉa, Luca nói rõ rằng: "Nhưng mắt họ còn bị ngăn cản
không nhận ra Ngài."
- Sự chán nản, buồn rầu, lo lắng, thiếu
tin, đã che mắt hai ông, khiến các ông đi bên cạnh Chúa, trò chuyện với Ngài mà
cũng chẳng nhận ra Ngài.
- Niềm hy vọng 1ớn lao:"Chính Người
là Đấng sẽ cứu chuộc Israel" đã tan tành.
- Lúc ấy Chúa vẫn đi bên cạnh, giảng giải
cho các ông hiểu về con đường Ngài phải đi, mà tai mắt các ông cũng không mở ra
được!
- Đức Giesu không quở trách vì họ không nhận
ra lời của Ngài, của các bạn Ngài, hoặc lời của thiên sứ; họ bị trách vì đã
không tin Kinh Thánh Cựu Ước.
- Không tin vì chậm hiểu, hiểu sai, nên
lòng họ bối rối thất vọng. Mặc dù Đức Giesu đã ở giữa họ ba năm trời, trực tiếp
giảng dạy và loan báo trước mọi sự cho họ, họ cũng chưa tin, mà họ chỉ nhận có
một phần, phần hợp với sở thích, thành kiến của họ.
- Họ chỉ muốn thấy Đấng Cứu Thế được vinh
hiển, mà không thấy Ngài phải chịu khổ hình trước khi được vinh quang.
- Ngày nay con người cũng vẫn thế, cũng vì
dại khờ, chậm tin, chậm hiểu và hiểu sai Kinh Thánh nên thường bị bối rối, thất
vọng, vấp ngã khi có những bất trắc xẩy ra.
- Chẳng khác nào cặp mắt bị che khuất, bị
phủ mờ nên không nhìn thấy những việc làm của Đấng phục sinh, của các môn đệ
Ngài, thậm chí Ngài ở ngay bên cạnh, chúng ta cũng không nhìn thấy.
- Xin lòng thương xót Chúa luôn mở mắt cho
chúng ta nhận biết Ngài.
2. Có
Chúa đồng hành:
-
Không chỉ câu chuyện hai môn đệ bối rối thất vọng cùng đi trên đường đến
Emmau mới được Chúa phục sinh đồng hành.
-
Mà những câu chuyện của các Thánh, cùng nhiều câu chuyện khác chúng ta
được nghe đã cho chúng ta tin chắc rằng thực tế trong cuộc lữ hành ở trần gian
của mọi người, Chúa phục sinh đều luôn đi bên cạnh.
-
Hãy nhớ lại khi Đức Giesu công bố luật lệ của Ngài, Ngài đã mở đầu bằng
Tám Mối Phúc Lành, mà phúc cuối cùng là:"Phúc cho ai bị bắt bớ vì sự
công chính."
-
Ngài cũng không quên khai triển phúc ấy và tiếp tục kêu mời những người
theo Ngài, phục vụ Ngài, thêm tin tưởng và quyết tâm hy sinh mọi thứ vì Ngài.
-
Ngài mời gọi những ai theo Ngài hãy đi trên con đường Ngài đã đi, hãy trả
đến cái gía cuối cùng là hy sinh từ bỏ mạng sống mình.
- Và
kèm theo lời mời ấy là lời hứa trọng đại và quí báu như gieo một mùa gặt được lợi
gấp ba mươi, sáu mươi, một trăm lần...
-
Ngài còn qủa quyết:"Thầy sẽ ở lại với các con hằng ngày cho đến
tận thế."
-
Nhìn vào gương các Thánh, là những người đã theo Chúa, tin lời Ngài, bằng
lòng mất mọi quyền lợi, song chẳng ai than vãn hối tiếc, mà còn lấy làm hãnh diện
vui mừng khoe về tất cả các phúc hạnh vô gía Chúa ban cho, ngay cả khi đang còn
sống ở đời này.
- Biết trước như vậy, chúng ta sẽ không bao
giờ tuyệt vọng, sẽ can đảm chấp nhận đau khổ, kiên nhẫn đấu tranh, sẵn sàng
dâng hiến cũng như tránh được nhiều quyến rũ, cạm bẫy để không suy yếu, không vấp
ngã.
- Nếu có sai trái, lỗi lầm thì với niềm tin,
sự xác thật Lòng Thương Xót Chúa, chúng ta sẽ nhanh chóng chỗi dậy.
- Biết như vậy còn là biết một nguyên tắc bất
di bất dịch: đau đớn phải đi trước, vinh hiển mới đến sau; thập gía phải đi trước,
mão triều thiên mới theo sau.
- Nhưng không khi nào chúng ta bị cô đơn,
không bao giờ phải chiến đấu một mình, lúc nào cũng có Chúa đồng hành với chúng
ta trong mỗi bước đường đời, dù chúng ta có nhận ra Ngài hay không.
3. Hãy
mở cửa lòng!
- Khi thấy gần đến làng Emmau của hai ông,
Đức Giesu tỏ ra muốn đi xa hơn. Thấy vậy,
họ cố mời Ngài ở lại: “Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và
ngày sắp tàn."
- Lời mời chân thành tha thiết đã được Ngài
bằng lòng.
- Và khi đồng bàn, họ đã nhận ra những thói
quen của Ngài trước khi Ngài dùng bữa.
- "Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người,
nhưng Người lại biến mất."
- Thật rõ rằng nếu hai môn đệ không tha thiết
mời Chúa ở lại thì họ không được đồng bàn với Ngài, và hơn nữa, mất cơ hội qúi
báu là được nhìn thấy Chúa đã sống lại thật.
- Sự việc phải mời Chúa mới ở lại với chúng
ta là một điều ngại ngùng đối với mọi người.
- Tuy nhiên hãy nhớ lại những lời Chúa đã
nói là Ngài luôn đứng ngoài cửa, gõ cửa, chờ chúng ta mở, mời Ngài vào nhà của
mình. Chúa chỉ muốn và chờ có thế.
- Bởi Ngài tôn trọng tự do của chúng ta,
không bao giờ Ngài tự phá cửa mà vào. Dù biết rằng sự hiện diện của Ngài là cần
thiết hữu ích cho chúng ta.
- Câu chuyện còn cho chúng ta hiểu Chúa sẵn
sàng đến với chúng ta trong mọi tình huống, nhất là giờ phút chúng ta hoang
mang đau buồn, để thăm viếng, nâng đỡ, dạy bảo và sưởi ấm tâm lòng chúng ta.
- Thật thế, trong suốt cuộc đồng hành, hai
môn đệ không nhận ra Chúa, nhưng lòng các ông cũng đã thay đổi, trở nên vui vẻ
và đầy hy vọng khi được nghe Ngài nói:"Dọc đường, khi Người nói chuyện
và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bùng cháy lên
sao?"
- Không có câu chuyện nào cảm kích, thuyết
phục hơn bằng câu chuyện này, cho chúng ta thấy sự thật Chúa phục sinh luôn
luôn đi bên cạnh chúng ta trong cuộc lữ hành trần thế, đó là điều chúng ta cần
ghi nhớ để vững tâm bước đi cùng Ngài.
- Tuy nhiên chúng ta cần phải sống mãi
trong Chúa Cứu Thế, duy trì mối giao hảo hạnh phúc với Ngài, để trân trọng, vui
mừng đón chào Ngài, mời Ngài vào và ở lại tâm lòng chúng ta mãi mãi.
- Chúng ta sẽ được thấy và sống với chính Đấng
phục sinh, Ngài sẽ tiếp tục dạy bảo, hướng dẫn và ban ơn phúc cho chúng ta biết
phải tiếp tục sống như thế nào, làm gì để đón tiếp Ngài, cũng như tăng cường
lòng Tin Cậy Mến nơi Đấng phục sinh cho chúng ta.
Lạy Đức Giesu phục sinh, chúng con thật hạnh
phúc vì luôn được sống trong sự hiện diện của Ngài, dù đi mãi đâu, chân trời
góc biển nào, cũng được Thần Trí Ngài bao phủ, Thánh Nhan Ngài hiện diện và bàn
tay Ngài dẫn đưa.
Xin luôn dạy và nhắc nhở
chúng con biết đón mời Ngài, biết giữ chân Ngài bên cạnh để chúng con không phải
tìm kiếm Ngài mỗi khi có những bất ổn, chán nản hoang mang, đau khổ, sợ hãi, vất
vả lo toan…
Hầu chúng con được bình
an, được tin vào Ngài đang sống, đang đến và đang ở rất gần bên, để thương yêu
chúng con. Vì Đức Giesu phục sinh là đường dẫn đưa chúng con tới Nước Trời.
Amen
Thân mến,
duyenky
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét