TÌNH THƯƠNG VÀ THA THỨ CỦA CHÚA CÓ TỰ ĐỘNG ĐẾN VỚI CON NGƯỜI MÀ KHÔNG CẦN AI MUỐN ĐÓN NHẬN HAY KHÔNG?
Hỏi: xin cha giải thích rõ về điều kiện để được
hưởng lòng Chúa thương xót, và tha thứ .
Trả lời:
Thiên Chúa là tình yêu và
giầu lòng thương xót, nên đã tạo dựng và
cứu chuộc con người nhờ Chúa Giê su-Kitô, Đấng
cũng vì thương xót nhân loại mà đã vui lòng đến trần gian làm CON NGƯỜI để
hy sinh “ mạng sống mình làm giá chuộc cho muôn người.” (Mt 20:28).
Trong thời Cựu Ước, khi
hiện ra với ông Mô-sê từ trên đám mây, Thiên Chúa đã phán bảo ông như sau:
“ĐỨC CHÚA! ĐỨC CHÚA! Thiên Chúa nhân hậu và từ
bi, hay nén giận; giầu lòng nhân nghĩa và thành tín, giữ lòng nhân nghĩa với
muôn ngàn thế hệ…” ( Xh 34: 5-7)
LỜI Chúa trên đây đủ minh
chứng Người là Thiên Chúa của tình yêu và lòng thương xót. thứ tha vô biên.
Đó là chân lý chúng ta phải
nắm chắc mỗi khi suy niệm hay nghĩ đến Chúa trong tâm tình biết ơn và suy tôn
tình thương và lòng thương xót của Chúa. Phải ca tụng và biết ơn Chúa vì
Chúa tạo dựng và cứu chuộc con người tuyệt
dối không vì lợi ích nào của riêng Người, mà hoàn toàn chỉ vỉ yêu thương và muốn
chia sẻ hạnh phúc của mình cho mọi con
cái loài người mà thôi.
Do đó, đừng ai nghĩ sai lầm
là Thiên Chúa có lợi gì mà phải tạo dựng
và cứu chuộc con người, đến nỗi đã hy sinh chính Con Một của mình là Chúa
Giê-su-Kitô chết đau thương trên thập
giá cách nay trên 2000 năm để cho con người có hy vọng được cứu độ và sống hạnh
phúc vĩnh cửu với Chúa trên Nước Trời mai sau.
Phải nói là có hy vọng
thôi chứ chưa bảo đảm 100% ngay từ bây giờ, không phải vì Chúa Cha không thương yêu đủ hay công
nghiệp cứu chuộc của Chúa Kitô còn thiếu , mà vì con người còn có ý muốn tự do
( free will) mà Thiên Chúa đã ban và
luôn tôn trọng cho con người sử dụng, để hoặc muốn
chọn Chúa và sống theo đường lối
của Chúa để hưởng công nghiệp cứu chuộc
của Chúa Kiô, hay từ khước Chúa để
chọn con đường nào khác theo ý muốn riêng
mình, khiến công nghiệp cứu chuộc vô giá
của Chúa Kitô trở nên vô ích cho
người đó.
Thật vây, Thiên Chúa yêu
thương và giàu lòng thương xót.Nhưng Người không bắt buộc ai phải yêu mến Người
để hưởng tình thương và lòng thương xót đó.Chúa chỉ mời gọi để tùy con người đáp trả mà thôi.
Dụ ngôn về tiệc cưới trong Tin Mừng Thánh
Matthêu (Mt 22: 1-10) và Thánh Luca ( Lc
14: 15- 21) đã chứng minh điều này. Hạnh phúc
Nước Trời ví như tiệc cưới mà ông
vua kia mở ra để mời khách đến dự nhân ngày thành hôn của con mình. Nhưng các
khách được mời đều lấy cớ này hay lý do nọ để khước từ lời mời đó, khiến nhà vua phải sai gia nhân ra mời hết mọi người ngoài đường phố vào dự cho
đầy nhà . Những khách chính thức được mời mà từ chối không đến chính là những người đã và đang từ chối không muốn yêu Chúa
và sống theo đường lối của Người, như Chúa đòi hỏi để được chúc phúc.
Thật vậy, Thiên Chúa, “Đấng cứu độ chúng ta, Đấng
muốn cho mọi người được cứu độ và nhận biết chân lý.” (1 Tm 2: 4).Nhưng con người phải có thiện chí muốn
lãnh nhận ơn cứu độ đó bằng quyết tâm qui hướng đời mình vào Chúa
để sống theo đường lối của Người hầu xứng đáng được hưởng công nghiệp cứu chuộc
vô giá của Chúa Kitô, Đấng đã hy sinh mạng sống mình trên thập giá để đền tội
thay cho cả loài người để ai cũng được
vui hưởng tình yêu và ơn cứu độ đó, . Nhưng thực tế cho thấy là có biết bao người
đã và đang khước từ lời mời của Chúa, vì
quá yêu thế gian và những thực tại chóng qua ở đời này như tiền của ,vui thú bất
chính và danh vọng phù phiếm.
Họ quá gắn bó với những
thực tế hư hão chóng qua của trần gian đến nỗi không thể nâng lòng lên tới Chúa
và ao ước những giầu sang phú quí
và vui thú của Nước Trời nơi “ trộm cắp
không bén bảng, mối mọt cũng không đục phá.” (Lc 12: 33)
Thiên Chúa không bắt buộc
ai phải nhận tình yêu và lòng thương xót của Người.
Chúa chỉ mời gọi và tùy
con người đáp trả mà thôi. Do đó, nếu ai từ khước Chúa để sống theo thế gian,
làm nô lệ cho ma quỷ,và làm những sự dữ,
thì Chúa không can thiệp để ngăn cấm, nhưng con người phải chịu mọi hậu
quả của việc mình chọn lựa . Và đó là lý do phải có Thiên Đàng để dành cho những người quyết tâm yêu mến Chúa
và sống theo đường lối của Người trong suốt cuộc sống cho đến khi nhắm mắt
lìa đời .. Ngược lại, phải có hỏa ngục
là nơi dành cho những ai đã hoàn toàn khước từ
Chúa để sống theo thề gian, đầu
hàng ma quỷ và làm những sự dữ như oán thù, giết người, giết
thai nhi, gian tham , trộm cướp, bóc lột , vô nhân đạo, tôn thờ tiền của, ham chuộng khoái lạc ( hedonism)
dâm ô thác loạn, buôn bán phụ nữa và trẻ em để bán cho bọn ma cô tú bà
hành nghề mãi dâm và ấu dâm rất khốn nạn,
thay chồng đổi vợ, tiếp tay với thế quyền để bóc lột, hà hiếp người dân
lành thấp cổ bé miệng, và dửng dưng trước sự nghèo đói, bệnh tật và mọi bất công xã hội.
Nếu những người này không
mau kíp ăn năn sám hối để từ bỏ con đường tội lỗi đang đi, thì họ không thể hưởng
được tình yêu và lòng thương xót (love
and mercy) của Chúa cùng với công nghiệp cứu chuộc vô giá của Chúa Kitô để vào
Nước Trời hưởng phúc Thiên Đàng với các Thánh và các Thiên Thần đang thờ lậy, ngợi khen và vui hưởng Thánh Nhan
Chúa, là Cha cực tốt cực lành.
Như thế có nghĩa là tình thương và lòng thương xót của
Chúa Cha cùng với công nghiệp cứu chuộc của Chúa Giêsu Kitô không tự động ban
phát cho ai mà không đòi hỏi sự cộng tác
của người đó qua quyết tâm sống theo đường lối của Chúa và bước đi theo Chúa
Kitô là “ Con Đường, là Sư Thật và là sự sống.” (Ga 14;6).
Tinh thương của Chúa Cha và
công nhiệp cứu chuộc của Chúa Kitô được tạm vì như giòng suổi nước kia chảy
liên lỉ đêm ngày. Nhưng ai nằm bên dòng suối đỏ phải cúi mình xuống để
múc nước lên mà uống cho khỏi chết khát, vì giòng
nước kia không có chức năng tự động
nhảy lên bờ để chậy vào miệng ai cả.Nghĩa
là nếu không tự cúi mình xuống để múc nước
lên mà uống , thì người nằm bên bờ suối
vẫn chết khát như thường.
Cũng vậy, về mặt thiêng
liêng, nếu không cộng tác với ơn Chúa để
sống theo đường lối của Chúa là đường dẫn đến hạnh phúc Nước Trời, thì Chúa
không thể cứu ai được, vì Người còn phải tôn trọng ý muốn tự do ( free will) của con người.
Nói rõ hơn, muốn hưởng
tinh thương và công nghiệp cứu chuộc của Chúa Kitô, thì phải có thiện chí muốn
từ bó tội lỗi, phải ăn năn sám hối để xin Chúa thứ tha mọi tội mình đã phạm vì
yếu đuối con người. Chúa rộng lòng tha thứ nếu con người thực tâm sám hối
như Chúa Giêsu đã nói với bọn biệt phái
xưa kia, khi họ đến hỏi Chúa xem có phải mấy người bị Tổng Trấn Phi-la-Tô giết
chết cùng với 18 người khác bị thác Si-lô-a đổ xuống đè chết, là những người tội lỗi hơn người khác hay
không,
Chúa đã trả lời họ như
sau:
“Tôi nói cho các ông biết:
không phải thế đâu. Nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy.” (Lc 13: 3).
Như thế rõ ràng cho thấy
là Chúa cần thiện chí của con người muốn được thương xót và cứu độ thể hiện qua
quyết tâm xa tránh tội lỗi, vì chỉ có tội mới ngăn cản con người đến với Chúa để
được thương xót và cứu độ. Chúa yêu thương kẻ có tội: đúng. Nhưng yêu thương để
lôi kéo kẻ có tội ra khỏi con đường hư mất, chứ không yêu thương để dung dưỡng,
nuông chiều kẻ có tội để họ cứ sống trong tội rồi nại lòng thương xót của Chúa để không ăn năn
chừa bỏ.
Nếu họ cứ sống như vậy,
thì lòng thương xót của Chúa Cha và công nghiệp cứu chuộc vô giá của Chúa Kitô
sẽ không ích gì cho họ, vì họ đã lợi dụng lòng thương xót và công nghiệp ấy để
cứ làm sự dữ, sự tội mà không biết ăn
năn chừa bỏ. Phải có thiện chí muốn cộng tác với ơn cứu chuộc của Chúa và quyết
tâm từ bỏ tội lỗi thì mới xứng đáng được hưởng lòng khoan dung tha thứ của
Chúa.
Xưa Chúa Giê su đã đối xử
khoan dung với một phụ nữ phạm tội ngọai tình mà bọn biệt phái kia đã dẫn chị đến
để xin Chúa cho ném đá theo luật Mô-sê.
Nhưng Chúa đã không lên án chị
này như bọn biệt phái giả hình kia đòi hỏi
, và đã nói với chị ấy như sau:
“Tôi cũng không lên án chị
đâu.Thôi chị cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa.” (Ga 8: 11)
Tại sao Chúa không nói:
chị cứ về đi , và nếu có phạm tội thêm lần
nào nữa, thì lại đến tôi tha cho ? Ngược
lại Chúa nói rõ là từ nay đừng phạm tội
nữa.
Đó cũng là điều Chúa nói với tất cả mọi người chúng ta ngày nay đang sống đức tin trong Giáo Hội, giữa
bao khó khăn thử thách đến từ thế gian vô luân vô đạo với đầy rẫy gương xấu và dịp tội, nhất là đến từ ma quỷ mà Thánh Phêrô ví như “
sư tử đói gầm thét rảo quanh tìm mồi cắn
xé” (1 Pr 5: 8) để lôi kéo chúng ra ra khỏi tình thương của Chúa và mất hy vọng
được cứu rỗi..
Chúa đầy lòng xót thương,
nhưng con người không được lợi dụng tình thương này để đi hàng hai, là một chân bước đi theo
Chúa, còn chân kia bước đi theo thế gian
và làm nô lệ cho ma quỉ. Ai sống như vậy thì hãy nghe lời Chúa Kitô nghiêm khắc
cảnh cáo trong Sách Khải Huyền như sau:
Ta biết các việc ngươi
làm. Ngươi chẳng nóng mà cũng chẳng lanh, Phải chi ngươi lạnh hẳn hay nóng hẳn
đi. Nhưng vì ngươi cứ hâm hâm chẳng nóng, chẳng lạnh, nên Ta sắp mửa ngươi ra
khỏi miệng Ta.” (Kh 3: 15-16)
Chúng ta đang sống trong
những ngày tiếp theo của Năm Thánh Lòng
Thương xót (Jubilee of Mercy đã kết thúc tháng 11 năm 2016) .Năm này được mở ra để kêu gọi mọi người chậy đến đón nhận
lòng thương xót của Chúa. Chậy đến như đứa con đi hoang trở về nhà cha và nói với
cha rằng “Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha. Chẳng còn đáng gọi là
con cha nữa…” ( Lc 15: 21).
Nhưng người cha đã không la mắng con mà còn sai gia nhân làm tiệc
ăn mừng con đi
hoang đã trở về. Tuy miệng không
nói ra, nhưng trong lòng, người cha cũng thầm nói với con rằng : cha tha tội đi
hoang lần này của con. Con trở về rồi
thì từ nay đừng đi hoang nữa nhé. Nghĩa là chắc chắn người cha không muốn nói với
con rầng : cha đầy lòng xót thương, nên con cứ đi hoang đi, rồi khi nào trở về
thì cha lại tha thứ cho!
Chúng ta, không ít thì
nhiều, cũng là những đứa con đi hoang và nay đã
trở về nhà Cha để xin tha thứ. Chắc chắn Cha sẽ mở rộng vòng
tay để ôm lấy và sẽ mở tiệc ăn mừng.Nhưng chúng ta phải quyết tâm không bao giờ
đi hoang nữa, tức là phải xa tránh tội lỗi
để không tự làm hại mình và làm hư công nghiệp cứu chuộc của Chúa Kitô. Làm hư
công nghiệp này, vì nếu không quyết tâm
đoạn tuyệt với tội lỗi thì Chúa không thể cứu ai được , dù đã một lần Chúa chịu
đóng đanh và chết trên thập giá để đền tội thay cho con người.
Đó là lý do tại sao
Chúa Giêsu xưa đã chữa lành cho một người tàng tật, sau đó Chúa lại gặp anh
này trong Đền Thờ, và Người đã nói với anh như sau:
“Này anh, anh đã được khỏi
bệnh. Đừng phạm tội nữa kẻo lại phải khốn hơn trước.” (Ga 5: 14)
Như thế, rõ ràng cho thấy
là nếu cứ coi thường hay lợi dụng lòng thương xót của Chúa để cứ đi hoang, cứ phạm tội thì sẽ tự làm hại
mình và làm hư công nghiệp cứu chuộc của Chúa Kitô. Cụ thể, nếu một người cứ
lén lút phạm tội ngoại tình mà không có quyết
tâm từ bỏ, thì sẽ có ngày mất hết danh dự và cả
mạng sống nữa khi tình địch khám
phá ra mình ngoại tình với vợ hay chồng
người ta. Hoặc ai lái xe cứ quen thói chạy vượt đền đỏ, thì chắc chắn có ngày sẽ gây tử
thương cho mình và cho người khác trên công lộ. Lại nữa, cứ xâm nhập gia cư của
người khác để ăn trộm, thì có ngày sẽ bị
bắn chết, vì ở tư gia Mỹ
rất nhiều người có súng đạn để tự
vệ và bảo vệ tài sản của mình.
Tóm lại, lòng thương xót
của Chúa mời gọi ta thêm yêu mến Chúa và
sống sao cho đẹp lòng Người để mưu ích cho ta, chứ không có lợi gì cho Chúa, vì
Người đã quá đủ hạnh phúc rồi.Nhưng vì lợi
ích cho ta mà Chúa không dung dưỡng cho
ai lợi dụng dùng làm bình phong lá chắn
, để cứ ngoan cố phạm tội mà không có thiện chí từ bỏ. Amen.
Ước mong những lời giải
thích trên thỏa mãn câu hỏi đặt ra.
Lm Phanxicô Xaviê Ngô Tôn
Huấn, DMin.